Chương 634: Sửa lại án sai, giàu có bất chợt 3
Giọng nói của Cố Mạnh Chiêu vốn rất bình tĩnh, nghe được câu nói này của cô đột nhiên có một dòng nước ấm trào lên trong hốc mắt, giọng nói có hơi nghẹn ngào.
Thêu hoa trên gấm nhiều, giúp người khi gặp nạn ít.
Nhiều năm như vậy, khi cha mẹ chưa được sửa lại án sai, bạn bè người thân bình yên vô sự lại không gặp được một người nào, cũng chỉ có Cố Nguyên Hoành từng tới tìm anh ta.
Bây giờ tin tức cha mẹ được sửa lại án sai vừa truyền ra, người thân bên gia đình nhao nhao tìm tới cửa.
Thứ bọn họ coi trọng là cha mẹ được sửa lại án sai lại có thể mang tới lợi ích cho bọn họ.
Chỉ có gia đình Lâm Tô Diệp là vì anh ta và cha mẹ được đoàn tụ mà vui vẻ.
“Cảm ơn, cảm ơn chị dâu…” Anh ta lập tức khóc không thành tiếng.
Lâm Tô Diệp vốn dễ bị người cảm động lây, lúc này cũng bị Cố Mạnh Chiêu làm cho rưng rưng nước mắt, cô hơi dừng lại, chỉnh lại tâm trạng, hỏi: “Trí thức Có, vậy cha mẹ cậu được đón về rồi sao?”
Cố Mạnh Chiêu: “Vâng, sau khi bọn họ được đưa về mới nói với tôi, cho tôi một bất ngờ lớn.”
Lâm Tô Diệp rất mừng cho gia đình bọn họ.
Cố Mạnh Chiêu: “Chị dâu, không biết các chị có thời gian không, qua hai ngày nữa tôi muốn tới thăm.”
Lâm Tô Diệp cười đáp: “Đương nhiên có thời gian rồi, cậu có thể tới bất cứ lúc nào.”
Cố Mạnh Chiêu hẹn trước thời gian với cô, ngày nghỉ đám trẻ không đi học, cô út chắc hẳn cũng nghỉ, Lâm Tô Diệp cũng được nghỉ, đến khi ấy anh ta sẽ tới cửa thăm hỏi.
Cúp máy xong, Lâm Tô Diệp không nhịn được mà vỗ tay một cái, thật tốt.
Thanh niên trẻ ban thông tin liên lạc luôn lén nhìn cô, thấy cô vừa khóc vừa cười cũng tò mò.
Nghe được chuyện gì tốt sao?
Có người lanh lợi chủ động chúc mừng cô.
Lâm Tô Diệp cười đáp: “Có một người bạn trong nhà được gỡ mũ.”
Cô không về thư viện ngay mà trở về nhà một chuyến, bà Tiết đang ở nhà vừa khâu đế giày vừa nghe radio, cũng không biết nghe đến đâu mà nước mắt rơi tí tách.
Lâm Tô Diệp: “Ôi trời ơi, một mình bà cụ ở nhà tức cảnh sinh tỉnh sao?”
Bà Tiết vội lau nước mắt: “Không thấy tôi đang nghe bình thư sao? Vương Bảo Xuyến vất vả ở nhà hầm cũ mười tám năm, đáng thương bao nhiêu.”
Lâm Tô Diệp: “Nói với mẹ một tin tốt.”
Bà Tiết: “Sao, cô phát tài à?”
Lâm Tô Diệp cười đáp: “Con mê tiền như vậy sao? Con chỉ là một người quản lý sách, một tháng ba mươi lăm đồng, nào có phát tài chứ?”
Bà Tiết: “Vậy chính là chồng cô phát tài?”
Lâm Tô Diệp: “Không liên quan đến nhà chúng ta, bà cụ, mẹ đừng dán tiền vào mắt thế.”
Bà Tiết: “Không biết là ai kẹt sỉ như vậy, cháu trai lớn của tôi uống chai Bắc Băng Dương mà cũng không cho tiền, còn nói tôi dán tiền vào mắt cơ đấy, nói đi, chuyện tốt gì.”
Lâm Tô Diệp: “Cha mẹ của trí thức Cố được gỡ mũ rồi.”
“Cái gì?” Bà Tiết đứng bật dậy: “Thật sao? Ôi chao, vậy đúng thật là chuyện tốt rồi. Tôi còn đang nghĩ nhiều người được gỡ mũ, phục lại chức quan, về lại cương vị như vậy, sao cha mẹ thằng bé vẫn chưa đến lượt? Tôi còn đang tự hỏi sẽ không phải thật sự có chuyện gì rồi đấy chứ?”
Lâm Tô Diệp nở nụ cười: “Nếu như thật sự có chuyện vậy là có bằng chứng, còn có thể sống đến giờ được sao?”
Bà Tiết: “Ôi, thật không dễ gì, vậy bọn họ về thành phố rồi sao?”
Lâm Tô Diệp gật đầu: “Cuối tuần này trí thức Cố tới cửa làm khách, chúng ta chuẩn bị một bàn, con gà đó của mẹ cũng không đẻ trứng được nữa, không bằng cống hiến bản thân đi?”
Bà Tiết: “Đi qua một bên! Nói sao cũng hai ngày một quả đấy nhé, muốn ăn gà thì tôi ra ngoài tìm, có nông dân tới bán.”
Mua gà không thuận tiện như vậy, phải hẹn người tìm cho.
Bà Tiết cầm tiền xách giỏ rau ra ngoài.
Cố Mạnh Chiêu cúp máy, đứng ở đó hơi ngây người, sau đó vội cầm khăn tay lau nước mắt trên mặt.
Cha mẹ anh ta được sửa lại án sai, chính sách ở đây rất đến nơi đến chốn. Không những trả tòa nhà nhỏ ở thành phố về, mà nhà của nhà họ Cố tại thủ đô cũng được trả về, ngoài ra đồ gia dụng, thư họa, đồ cổ và những tài vật khác trong nhà chỉ cần đã được đăng ký đều sẽ trả lại hết, có gần một nửa đồ đã bị người chia sẻ hoặc là phá hỏng, không có khả năng trả về.
Ngoài ra tiền lương mười một năm này của cha Cố và mẹ Cố được phát trong một lần, còn có nhà cửa trước đây được chưng dụng làm nhà cho chính phủ thuê, tiền nhà thuê cũng trả lại trong một lần, tiền nhuận bút từ tác phẩm học thuật của cha Cố và mẹ Cố vẫn chưa phát, bây giờ cũng phát luôn trong một lần, còn có phần lớn dollar Mỹ bị tịch thu cũng được trả lại…
Anh ta đếm mãi không xong, nhiều như rừng vậy mà lại gần một trăm nghìn!