Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 644 - Chương 644. Chôn Một Đứa Trẻ Hư Mà Thôi, Cứ Việc Chôn

Chương 644. Chôn một đứa trẻ hư mà thôi, cứ việc chôn Chương 644. Chôn một đứa trẻ hư mà thôi, cứ việc chôn

Chương 644: Chôn một đứa trẻ hư mà thôi, cứ việc chôn

Ngày tân gia đó cô thông qua chủ nhiệm Khưu cũng nhìn rõ được ít chuyện, hơn nữa Tiết Minh Dực cũng nói với cô, ở nơi này chỉ cần không phạm lỗi sai mang tính nguyên tắc thì không cần sợ ai cả, tất cả đã có anh gánh.

Chôn một đứa trẻ hư mà thôi, cứ việc chôn!

Cái thứ không lễ phép, đều thiếu giáo dục hết!

Mấy đứa trẻ hư thấy cô lớn lên vô cùng xinh đẹp, nữ công an bên cạnh lại lợi hại, vậy mà lại không dám phản kháng, quả thật đi chuyển lời.

Lâm Tô Diệp cũng chỉ muốn dạy dỗ trẻ hư một chút chứ không muốn làm lũ trẻ bị thương, sợ chôn lâu quá máu huyết không thông, ra hiệu cho hai người bọn họ: “Tự các cháu mau đào ra đi, sớm đào rồi về nhà kiểm điểm.”

Cô kêu Đại Quân về nhà cầm cái xẻng nhỏ cho bọn họ mượn dùng, đó là xẻng đào rau dại của bọn trẻ lúc nhỏ.

Lâm Tô Diệp lại liếc mắt quan sát hai đứa trẻ hư, cười nói: “Sau này đừng để dì nghe thấy các cháu gọi người khác nhà quê nữa… được rồi, dì cũng không giữ các cháu lại ăn cơm.”

Cô gọi Cố Mạnh Chiêu và cô út về nhà ăn cơm, lại kêu Lam Hải Quân và Vương Tiểu Lợi cũng ở lại, rồi lại phái Đại Quân và Tiểu Lĩnh đi mời Quách Trừng tới nói chuyện với trí thức Cố.

Cát Phong và Mã Minh bị chôn bên ngoài tường, thật mất mặt!

Phải nói là… ủ rũ.

Cũng không còn chút cáu kỉnh nào nữa.

Bọn họ đã nghe hiểu lời đe dọa của Lâm Tô Diệp, nếu còn gọi người ta là nhà quê nữa sẽ chôn bọn họ luôn.

Tức chết mất!

Rất nhanh Ngô Mỹ Na đang ngủ gật ở thư viện đã gặp được đứa trẻ hư đến báo tin, con trai cô ta Cát Phong bị Lâm Tô Diệp và cô út chôn vào đống đất bên ngoài bờ tường, nói phải làm ụ đất!

Ngô Mỹ Na vừa nghe được đã nổi giận giậm chân ngay tại chỗ, tuyên bố phải đi tìm Lâm Tô Diệp lý sự, còn muốn tới ban chính trị tố cáo.

Thái Tú Phương vội cản cô ta lại, hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sau khi nghe xong cô ta rất cạn lời.

Cô ta nói với Ngô Mỹ Na: “Cũng đáng thôi, không phân biệt tình huống đã khiêu khích người ta, sao lại không chú ý chút nào vậy?”

Ngô Mỹ Na thế nào thì Cát Phong như thế, người bình thường kiêng dè hoặc nhân nhượng cho khỏi phiền cũng thôi đi, lỡ như đụng phải người khác biệt thì sao?

Sẽ không để mình bị chơi vòng vòng đâu.

Bây giờ gặp phải người khó giải quyết rồi chứ gì?

Bọn họ đều biết cô út của Lâm Tô Diệp sức lớn, là công an nữ, hơn nữa tính cách ngay thẳng, không thích chơi trò vòng vo, sau cơm tối cô ấy luôn đi tìm đội cảnh vệ huấn luyện đánh nhau, đã nổi danh ở đại viện này rồi.

Người đã từng gặp cô ấy hay chưa đều biết tên tuổi của cô ấy, có quen hay không đều tới vây xem cô ấy đánh người, bọn họ có gì không biết?

Ngô Mỹ Na vô cùng tức giận: “Cô chỉ biết nịnh bợ Lâm Tô Diệp! Lẽ nào tôi phải nhịn cục tức này sao? Hôm nay cô ta chôn con trai tôi, có phải ngày mai còn muốn chôn tôi luôn không?”

Thái Tú Phương buông cô ta ra: “Tôi nịnh bợ? Cô không biết phân biệt tốt xấu, không biết lòng người tốt thật đấy. Được, cô đi đi, đi mà làm loạn, Lâm Tô Diệp người ta rộng lượng không so đo với cô, nhưng cô xem Tiết Minh Xuân có chôn cô xuống hố luôn không?”

Bọn họ làm việc ở thư viện chung với Lâm Tô Diệp cũng không phải chưa từng gặp Tiết Minh Xuân.

Nếu như Lâm Tô Diệp trực ban buổi tối, cô út của cô chắc chắn sẽ tới đón, quan hệ chị dâu em chồng nhà người ta tốt như vậy, bây giờ cô tới cửa làm loạn, cô nói xem cô ấy có tha cho cô không?

Cô đi tới ban chính trị làm loạn?

Cô là cái thá gì mà tới ban chính trị làm loạn?

Chủ nhiệm Khưu sẽ để ý đến cô sao?

Còn làm ầm lên nữa cô muốn cả gia đình rời khỏi bộ đội luôn chứ gì.

Ngô Mỹ Na nghe Thái Tú Phương phân tích như vậy lập tức sợ hãi.

Cô ta không khỏi rùng mình một cái, Tiết Minh Xuân thật sự sẽ chôn cô ta mất.

Cô ta lại lo cho con trai mình: “Vậy Mã Minh phải làm sao? Nó ngoan như vậy, nhát gan như vậy, người ta bắt nạt nó, nó hoàn toàn không dám đánh trả, đều là Cát Phong kêu nó làm hết.”

Thái Tú Phương: “Được rồi, Tô Diệp người ta đã dạy dỗ nó rồi, cũng không thật sự đả thương nó, bằng không một quyền của cô út đã đủ cho Mã Minh rụng nửa hàm năng rồi.”

Ngô Mỹ Na vẫn năn nỉ cô ta đi xem giúp mình.

Lúc này mẹ Cát Phong là Đào Hồng Anh đang làm việc ở bộ phận tuyên truyền, cô ta cũng có được tin tức mà bạn con trai đưa tới, lập tức sững sờ, gì cơ?

Cát Phong bị em gái của tham mưu Tiết chôn vào trong hố làm ụ đất!

Ở trong đại viện này còn có người dám bắt nạt Cát Phong?

Bình Luận (0)
Comment