Chương 670: Lớp học ban đêm, hài lòng 2
Ông ấy cười bảo: “Các vị cứ trực tiếp gọi tôi là thầy Cố là được, thầy Cố không xa cách, thầy Cố rất thân thiết.”
Mọi người bị vài câu nói của ông ấy làm cho thả lỏng tinh thần, cảm thấy giáo viên này thân thiết và ôn hòa thật.
Lâm Tô Diệp lại rất ngạc nhiên, đây là cha của Cố Mạnh Chiêu mà, giáo sư già lại đích thân tới dạy lớp học ban đêm cho bọn họ?
Thế này… thế này không phải là không biết trọng dụng nhân tài sao?
Chủ nhiệm văn phòng trường học cũng quá lợi hại rồi, vậy mà lại có thể mời được đại nhân vật như vậy.
Không chỉ Lâm Tô Diệp mà những người khác biết danh tiếng của Cố Hưng Chương cũng vô cùng kích động, thế này cũng quá coi trọng những người như bọn họ rồi, lại kêu một giáo sư có tên tuổi lớn như thế tới dạy tiết đầu tiên cho bọn họ!
Thật đáng giá!
Lâm Tô Diệp phát hiện ra Cố Hưng Chương giảng bài rất dễ nghe, không những giọng nói trầm bổng du dương mà nội dung cũng rất dễ hiểu, khiến người hoàn toàn không nghĩ đến phân tâm.
Kiến thức của ông ấy vô cùng uyên bác, hoàn toàn không cần sách giáo khoa và giáo trình mà trực tiếp giảng bài, lưu loát trơn tru, ra vào tự nhiên.
Tuy rằng rất nhiều người không có trình độ đó có hơi không theo kịp, không nghe hiểu nhưng vẫn nghe như mê như dại, vì ông cụ rất hài hước, thi thoảng có thể nói một câu bông đùa.
Giảng một lúc, ông ấy còn gọi tên đưa ra câu hỏi, đầu tiên là mời Lâm Tô Diệp trả lời câu hỏi.
Lâm Tô Diệp đáp lời một cách rất nghiêm túc.
Ông cụ rất vui vẻ, vừa cười vừa khen cô nghe nghiêm túc, học hành chăm chỉ: “Chắc hẳn bình thường tự học rất nhiều đây.”
Lâm Tô Diệp: “Làm việc ở thư viện, mỗi ngày đều có thể đọc rất nhiều sách.”
Cố Hưng Chương vỗ bàn: “Thế này rất tốt, đọc là người giáo viên tốt nhất, lên lớp chỉ có ba giáo viên này nhưng đọc sách lại có vô số giáo viên, mọi người đều phải nhiệt tình đọc sách.”
Có người bắt đầu thầm hạ quyết tâm, sau khi về quân khu phải tới thư viện mượn sách đọc mới được, trước đó sau khi thư viện mở cửa bọn họ chỉ tới chơi chứ chưa từng nghĩ tới việc mượn sách về đọc.
Một tiết bất tri bất giác đã trôi qua, khi Cố Hưng Chương nói tan lớp, Lâm Tô Diệp vẫn còn chưa lấy lại bình tĩnh.
Đã tan lớp rồi sao?
Giảng thêm chút nữa đi chứ?
Mọi người đều có loại cảm giác như cô, đều hy vọng ông cụ giảng thêm một chút.
Cố Hưng Chương cười ha ha đáp: “Các đồng chí, ngày tháng còn dài, cơm ăn từng miếng, sách đọc từng trang, đời người dài lâu, học không có giới hạn, tối mai chúng ta lại gặp.”
Ông cụ vẫy tay với mọi người, sau đó rời đi.
Ông ấy vừa ra khỏi lớp học đã bị mẹ Cố chặn lại, kéo ông ấy vào trong văn phòng.
Mẹ Cố: “Vân Phương, thế nào rồi?”
Cha Cố: “Trông vô cùng có năng lực, là một học sinh giỏi, nghe giảng rất nghiêm túc.”
Mẹ Cố: “Mình hồ đồ quá, quên chuyện chính rồi à?”
Cha Cố vội đáp: “Vô cùng thân thiện hiền hòa, trông rất dễ ở chung.”
Mẹ Cố: “Chúng ta gọi cô ấy ra ngoài nói chuyện đi?”
Cha Cố: “Liệu có đường đột quá không? Hay là cuối tuần hãng mời cô ấy tới nhà ngồi chơi?”
Mẹ Cố: “Nhà mình vẫn chưa thu dọn xong, có phải không ổn lắm không?”
Cha Cố: “Anh thấy người ta là một người ôn hòa, chắc hẳn sẽ không để ý đâu.”
Mẹ Cố: “Vậy em lên dạy tiết thứ hai đã.”
Chủ nhiệm văn phòng trường học nhìn hai người họ cũng vội vàng đi qua chào hỏi, thật sự không ngờ hai vị giáo sư lại nể mặt như vậy, lại tới lớp học ban đêm làm giáo viên.
Mẹ Cố kêu cha Cố nói chuyện với chủ nhiệm văn phòng, coi như là huấn luyện khắc phục bệnh tâm lý.
Tiết thứ hai là tiết toán, mẹ Cố lên lớp, bà ấy trốn bên ngoài lớp học nhìn vào bên trong qua cửa kính.
Trong phòng học có đèn điện còn bên ngoài tối om, bà ấy có thể nhìn vào trong nhưng bên trong lại không thể thấy bà ấy.
Bà ấy quan sát Lâm Tô Diệp, không khỏi tán thưởng, thật đúng là một đại mỹ nhân! Người đẹp hơn nữa còn hiền hòa không ra vẻ, không hề cao ngạo tỏ vẻ thanh cao chút nào, nói chuyện với người bên cạnh cũng khách sáo.
Mẹ Cố có ấn tượng vô cùng tốt.
Tiết Minh Xuân có người chị dâu tích cực tiến bộ, đẹp người đẹp nết, vậy cô chắc chắn cũng sẽ rất tốt.
Một người sống có hạnh phúc, có thoải mái hay không đều thể hiện rất rõ ràng qua vùng trán của cô ấy.