Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 716 - Chương 716. Thế Này Quá Tốt Rồi Còn Gì

Chương 716. Thế này quá tốt rồi còn gì Chương 716. Thế này quá tốt rồi còn gì

Chương 716: Thế này quá tốt rồi còn gì

Ngay đúng lúc này cô út hào hứng nói: “Tới rồi!” Cô ấy lập tức dừng xe, giao xe đạp cho Lâm Tô Diệp rồi sải bước lao tới phía trước.

Cố Mạnh Chiêu đang đạp xe với tốc độ bình thường, thấy một người gầy tập tễnh bước qua, anh ta lập tức phanh xe.

Tên gầy chuẩn bị sẵn tư thế: “Ối giời ơi, cậu đâm vào tôi rồi.” Anh ta còn chưa dứt lời đã nghiêng người nhào lên xe đạp của Cố Mạnh Chiêu.

Cùng lúc đó, mấy người Vương Siêu cũng vây tới bày sẵn tư thế, đợi tên gầy ôm chặt Cố Mạnh Chiêu là bọn họ sẽ nhào tới đổ tại anh ta đâm người, đòi anh ta đền tiền.

Ai ngờ trước mắt lại xuất hiện sự thay đổi, một cô gái không biết từ nơi nào nhảy ra, duỗi tay vặn cổ tay của tên gầy rồi quật anh ta ngã xuống đất.

Bịch, tên gầy ngã xuống đất thành tiếng, trong tay lại còn nắm một con dao nhỏ!

Tên gầy bị quật ngã đầu óc quay cuồng, còn muốn nói dao nhỏ không phải của tôi, lại nghe thấy một giọng nữ vang dội: “Đây là phần tử xấu, có ý đồ sát hại học sinh thi đại học trên đường, bắt anh ta lại!”

Ngoài miệng cô ấy nói bắt anh ta nhưng lại quay người đuổi theo mấy người Vương Siêu.

“Bốp” một tiếng, Vương Siêu vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì bị đá thật mạnh ngã lăn ra đất.

Cô út lại đá mấy tên còn lại, hai người thấy tình hình không ổn lập tức bỏ chạy, hai người còn lại chơi trội phô trương thành thói, vậy mà lại rút dao bầu và ống thép ra khua về phía cô út.

“Ả đàn bà thối, thích xen vào chuyện của người khác à!”

Đôi mắt của cô út lập tức sáng ngời!

Vốn cô ấy vì Vương Siêu thay đổi “chiến thuật” không bắt cóc Cố Mạnh Chiêu nữa mà đổi thành ăn vạ còn có hơi tiếc nuối, kết quả hai người này lại lấy vũ khí ra.

Thế này quá tốt rồi còn gì!

Cô ấy nắm chặt ống thép mà người đàn ông đập tới, vung lên một cái chặn con dao của người bên cạnh, sau đó giành ống thép lại, trở tay quất thật mạnh lên cổ tay người đàn ông, lại vung một đòn đánh rớt con dao bầu của một người đàn ông khác.

Anh còn dám dùng dao!

Cô út vung ống thép đánh lên mu bàn tay của anh ta, lập tức người đàn ông đau đến gào thét, anh ta ôm tay nhảy tưng tưng.

“Á á á… đau chết mất!”

Cô út cầm ống thép lại quất liên tiếp vào tên đàn ông cầm dao bầu.

Cổ, hai cổ tay, mu bàn tay, mắt cá chân của người đàn ông đều bị đánh, đầu ngón tay đau đớn đã không còn cảm giác, có khả năng bị bị đánh gãy rồi.

Người đi đường nhìn đến say mê, nhao nhao khen hay: “Đánh vào mông nó!”

“Đối phó với mấy phần tử xấu này tuyệt đối đừng nương tay!”

“Hai tên du côn này tôi gặp rồi, cầm con dao tồi tàn đi khắp nơi giở trò, diễu võ dương oai.”

Cô út hưởng ứng ý dân, không hề nương tay chút nào.

Vương Siêu bị đã gãy một xương sườn, cổ tay của tên gầy bị thương lúc bị quật ngã nửa bên mặt đã xuất huyết, hai cổ tay của tên cầm ống thép bị đập sưng vù như giò heo, tên cầm dao bầu mười thì đầu ngón tay gãy mất sáu ngón, cổ tay và mắt cá chân đều sưng vù như móng giò.

Cao Hoài và Cố Tú Tú ở một bên chỉ có phần xem náo nhiệt, hoàn toàn không có cơ hội ra tay.

Cố Tú Tú: “Minh Xuân thật lợi hại quá, Vương Siêu cường tráng như vậy lại bị một cước của cô ấy đá sấp mặt không bò dậy được.”

Cao Hoài: “Một cước này của cô ấy quá thỏa chí, xương sườn không gãy ba cái là do chân cô ấy nương tình.”

Cố Tú Tú: “Mấy tên dù côn này chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?”

Cao Hoài: “Đừng coi thường bọn chúng, đồn công an bình thường cũng không phải đối thủ của bọn chúng đâu.”

Nếu Tiết Minh Xuân không phải ngay cước đầu tiên đã đá bay Vương Siêu lợi hại nhất và cường tráng nhất, vậy có lẽ vẫn phải tốn ít thời gian, nhưng bây giờ thì sao… là đơn phương bị đòn.

Cô út đánh bọn họ xong cũng có người gọi công an tới.

Cô út giơ sổ công tác của mình ra: “Mấy người này tính giết người trên phố, bị tôi chặn rồi, các anh bắt về từ từ thẩm tra đi, nhất định phải nghiêm phạt.”

Tên gầy nửa bên mặt sưng vù, mơ hồ hô lên: “Không có, chúng tôi không có, chúng tôi chỉ muốn bị cậu ta đâm, á không phải, là cậu ta đâm tôi…”

Vương Siêu ôm xương sườn, cũng nói với vẻ vô lực: “Chúng tôi là người vô tội, nữ công an này vừa xông lên đã đánh…” Anh ta không có gì sợ hãi, bản thân cũng không tiết lộ cho bạn bè biết có người bỏ tiền mời anh ta làm khó Cố Mạnh Chiêu, bọn họ đều cho rằng là báo thù cho Vương Hòa Bình, bây giờ lại kiên quyết nói bị đụng xe, công an cũng không có cách.

Ngược lại cô út cũng không nghĩ nhiều, cho rằng Vương Siêu là vì báo thù cho Vương Hòa Bình.

Bình Luận (0)
Comment