Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 738 - Chương 738. Nhất Định Phải Giết Gà

Chương 738. Nhất định phải giết gà Chương 738. Nhất định phải giết gà

Chương 738: Nhất định phải giết gà

Về phần tại sao công xã Thành Quan chưa được nối điện là vì nó nằm ngoài phạm vi phân chia vùng ngoại thành, vừa không phải vùng ngoại ô huyện thành vừa không phải ngoại ô thành phố cấp khu, cho nên không nằm trong quy hoạch.

Vì tài nguyên không dồi dào, nguyên vật liệu cơ bản và điện lực có hạn nên chỉ có thể quan tâm các công xã xung quanh thành phố, còn những nơi xa hơn, nguyên vật liệu không đủ không thể chăm lo được, chỉ có thể tạm thời gác lại.

Bên đó giải thích: “Lương lão, thật ra cũng không khắt khe như vậy, kế hoạch ban đầu công xã Thành Quan sẽ được nối điện chung với huyện Thạch Môn, là có hai huyện không vui, nói giành của bọn họ… nên mới hủy bỏ.”

Lương Kiếm Vân: “Tiểu đồng chí, vất vả cho cậu rồi, tôi đã hiểu.”

Sau khi cúp máy, ông ta cười bảo mọi người: “Công xã Thành Quan nối điện đã nằm trong kế hoạch xây dựng của thành phố, vấn đề không lớn.”

Ánh mắt của Tiểu Lĩnh nhìn Lương Kiếm Vân khác hẳn, cậu bé kích động nói: “Ông Lương, ông thật lợi hại, cháu cảm thấy chuyện còn khó hơn lên trời nhưng ông chỉ cần một cuộc điện thoại đã giải quyết xong.”

Lương Kiếm Vân cười ha ha, đáp: “Không phải ông chỉ gọi một cuộc điện thoại đã giải quyết xong, là chúng ta gọi điện tìm hiểu tình hình, tìm được mấu chốt vấn đề ở đâu là có thể giải quyết vấn đề dễ dàng.”

Ông ta rất thích hai đứa trẻ này, rất có lòng kiên nhẫn với bọn trẻ, bằng lòng chủ động giải thích.

Đại Quân nghĩ ngợi một chút: “Ông Lương, vậy vấn đề bây giờ là công xã Thành Quan không nằm trong phạm vi ngoại thành quy định.”

Ánh mắt của Lương Kiếm Vân mang theo khen ngợi: “Đúng, các cháu cảm thấy nên giải quyết mấu chốt vấn đề này thế nào?”

Bà Tiết quay đầu nhìn chỗ khác, giả bộ không nghe thấy, tôi không mang não, tôi không biết gì cả.

Tiểu Lĩnh giành bảo: “Chúng ta yêu cầu dựa theo số lượng giao nộp lương thực nộp thuế của công xã để xếp! Công xã Thành Quan chúng cháu lần nào cũng giao nhiều lương thực nộp thuế, ông bí thư nói bọn cháu luôn xếp hàng đầu!”

Lương Kiếm Vân mỉm cười: “Đây là một kiến nghị không tồi, chỉ là nối điện cần phải rải cột điện và chăng dây điện, sẽ không thể nhảy qua các công xã khác để nối điện riêng cho một công xã nào đó, như vậy quá không quy hoạch.”

Ôi chao, không ổn sao? Tiểu Lĩnh lập tức ngây người, lại bắt đầu suy nghĩ.

Lương Kiếm Vân nhìn mà thấy rất thú vị.

Đại Quân nghĩ ngợi một chút: “Vậy chúng ta sẽ nghĩ cách cho công xã Thành Quan vào trong phạm vi ngoại ô.”

Tiểu Lĩnh thông minh một phen: “Chúng ta cách huyện Thạch Môn ba mươi dặm mà người ta quy hoạch chỉ có năm cây tức mười dặm đường mà thôi, nếu như thêm chúng ta vào, người khác chắc chắn cũng muốn được thêm, vậy không phải nguyên vật liệu càng không đủ sao?”

Lương Kiếm Vân nhìn Đại Quân.

Đại Quân đáp: “Phạm vi huyện thành và đô thị cấp thành phố không thể động vào rồi, nhưng tỉnh thành thì có thể. Thành phố tỉnh lị lý ra nên được hưởng sự ủng hộ lớn hơn ở ngoại thành, như vậy mới có thể dựa vào nhau phát triển nhanh hơn.”

Lương Kiếm Vân bật cười ha ha đầy vui vẻ, vỗ tay nói: “Giỏi lắm, cháu nói đúng trọng điểm rồi.”

Đô thị cấp thành phố bình thường không được, nhưng đô thị cấp tỉnh lị có thể hưởng thụ đãi ngộ này, phạm vi bao quát lớn thì tài nguyên có thể sử dụng cũng nhiều hơn, sau này xây dựng phát triển cũng sẽ càng thuận tiện và mau lẹ hơn.

Như vậy có thể bao quát cả công xã Thành Quan, công xã Diệu Tiến, công xã Hồng Kỳ vào trong, tạo phúc cho các xã viên xung quanh.

Đối với lời khen như vậy, Đại Quân có hơi ngại ngùng, nở nụ cười.

Lương Kiếm Vân: “Công việc sau đó cứ để ông hoàn thành, các cháu yên tâm, sẽ không có vấn đề.”

Thấy sự việc được giải quyết thuận lợi như thế, bà Tiết cũng rất vui vẻ, bà ta cũng không nán lại bao lâu, tránh làm chậm trễ thời gian của người ta, lập tức nói lời tạm biệt.

Lương Kiếm Vân: “Trong nhà có việc sao? Nếu như không có việc thì ở lại ăn bữa cơm đã.”

Bà Tiết cười đáp: “Không được không được, không làm phiền lãnh đạo nghỉ ngơi. Hôm nay chuyện này đã giải quyết xong, toàn bộ người ở Đại Dương Loan chúng tôi đều cảm ơn ông. Cái khác tôi không dám nói, nhưng chỉ cần ông tới Đại Dương Loan chúng tôi, mọi người sẽ giành nhau mời ông ăn cơm.”

Tiểu Lĩnh: “Đúng! Nhất định phải giết gà!”

Lương Kiếm Vân cười ha ha: “Tôi thật sự được thương mà sợ đấy.”

Ở nông thôn giết gà là quy cách gì?

Các hộ gia đình vất vả lắm mới nuôi được ba con gà như vậy, tiền mua muối dấm dầu hỏa và diêm đều từ đây mà ra, đến trứng gà còn không nỡ ăn, muốn giết gà ít nhất cũng phải là mấy chuyện vui lớn như lấy vợ hoặc là sinh con như vậy.

Bình Luận (0)
Comment