Chương 737: Tò mò
Nhà mình cũng coi như sống tốt nhưng thật sự không có cách nào so với người ta được, không nói cách khác chỉ nói riêng quýt phương nam này, bọn họ chưa từng ăn quả nào ngọt như thế, cũng không được tươi mới như thế, còn cả chuối tiêu màu vàng, cũng chỉ có khi cha của Lam Hải Quân nhờ người mang hộ từ trên tàu tới, còn những lúc khác bọn họ cũng thật sự chưa từng ăn qua.
Tuy rằng trong lòng bà Tiết cảm thán như dời sông lấp biển nhưng ngoài mặt vẫn cố duy trì bộ dáng bình tĩnh của nữ cán bộ nghỉ hưu sâu xa khó lường, tuyệt đối không thể để người cảm thấy mình nhà quê vào tỉnh không có kiến thức, làm mất mặt con trai và con dâu.
Đại Quân càng chú ý hơn, cả người nhã nhặn yên tĩnh, ngoan ngoãn ngồi đó, đôi mắt tuyệt đối không nhìn lung tung.
Tiểu Lĩnh lại hoạt bát hơn một chút, đương nhiên tới nhà người ta làm khách chắc chắn phải lễ phép, dứt khoát không nhảy lên nhảy xuống, cũng hiếm khi ngồi ngoan ngoãn, nhưng cái cổ chung quy vẫn hoạt động, vẫn phải nhìn xung quanh một tí mới chịu được.
Nhìn thấy vật lạ nhận ra được thì mắt sẽ lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn thấy thứ không biết thì mang vẻ mặt tò mò, tuy rằng đã cố gắng kiềm chế nhưng biểu cảm vẫn lộ ra ngoài mặt.
Lương Kiếm Vân trông mà buồn cười, tùy tiện hỏi thăm vài câu, mời bọn họ ăn hoa quả.
Ba người đều chọn ăn quýt, không ai ăn táo và chuối tiêu.
Táo quá to không tiện gặm, hơn nữa buốt răng, chuối tiêu lại quá đắt và quá hiếm, không ăn của người ta, quýt cũng có ở quân khu, lúc ăn không tốn sức, cũng không đắt như vậy.
Lương Kiếm Vân nói chuyện với bà Tiết vài câu, ông ta thật sự tò mò bà Tiết dẫn hai đứa cháu trai tìm ông ta là vì chuyện gì.
Có chuyện gì mà bên quân khu không thể giải quyết được cần tìm người bên ngoài?
Hơn nữa còn là chuyện cha Cố, mẹ Cố và Cố Mạnh Chiêu không thể giải quyết cần tìm tới ông ta?
Ông ta rất tò mò đây.
Bà Tiết đẩy Tiểu Lĩnh, kêu cậu bé nói, còn bà ta thì lén lút quan sát Lương Kiếm Vân.
Nhìn nhiều như vậy, lúc ông ta cười lên giống ông cụ nhà mình, còn khi không cười cũng không giống như vậy nữa.
Tiểu Lĩnh nhổ hạt quýt vào lòng bàn tay nhét vào trong túi áo của mình, dùng vài ba lời nói ra yêu cầu của mình.
Sau khi nghe xong, Lương Kiếm Vân nhìn cậu bé với vẻ kinh ngạc, ông ta thật sự không ngờ bọn họ vì loại chuyện này mà tới đây.
Đứa trẻ này thật khiến người bất ngờ quá.
Tiểu Lĩnh: “Ông Lương ơi, ông nói xem có phải không công bằng không ạ? Công xã Thành Quan cách huyện gần như vậy, sao lại không cho nối điện?”
Lần này cậu bé không nhắc tới Tiết Gia Đồn nữa.
Đại Quân bổ sung: “Thật ra cột điện ở địa phương đã chôn rất nhiều, nếu vẫn luôn không thông điên lại để đó lãng phí ra.”
Tuy rằng phần lớn vẫn chưa chôn nhưng cũng không cản trở cậu bé coi thành căn cứ.
Tiểu Lĩnh: “Đúng đó ạ! Thật sự không thể lãng phí!”
Khi ở quê phải thắp đèn dầu làm bài tập, thật sự rất mệt rất hại mắt, bây giờ có đèn điện rồi cảm giác đó thật sự như thần tiên.
Trong lòng Lương Kiếm Vân lại trào lên một loại cảm giác không tên, ông ta tin đây là nguyện vọng giản dị của bản thân đám trẻ chứ không phải ý của Tiết Minh Dực.
Nếu Tiết Minh Dực muốn lợi dụng chức vụ để mang phúc lợi nào đó cho quê hương vậy bản thân anh có thể tự tìm cách, anh không làm chắc chắn là ngại vì chính sách.
Đại Quân nói: “Ông Lương, chúng cháu cũng không biết tại sao bọn họ luôn không đồng ý, ông có thể giúp chúng cháu hỏi nguyên nhân được không ạ? Như vậy chúng cháu cũng dễ có cách giải quyết mũi nhọn hơn, đương nhiên, tốt nhất là có thể để bọn cháu đi tới văn phòng giải thích một chút, gặp mặt nói chuyện người ta có thể sẽ càng thích nghe hơn.”
Lương Kiếm Vân bật cười ha ha: “Các cháu đưa ra một kiến nghị hay, ông sẽ giúp các cháu đi hỏi.”
Ông ta quay người đi gọi điện.
Tuy rằng là cuối tuần nhưng các đơn vị vẫn có người trực ban.
Ông ta cũng không gọi cho người phụ trách mà trực tiếp gọi đến văn phòng, hỏi thăm huyện một chút về chính sách nối điện ở công xã và phương án thực hiện, cùng tiến độ công trình trước mắt.
Bên đó vừa nghe được giọng của ông ta, vừa kinh ngạc vì sao đột nhiên Lương lão lại quan tâm vấn đề nối điện của công xã Thành Quan, vừa nhanh chóng tìm văn kiện trong tủ hồ sơ, báo cáo với ông ta.
Dựa theo báo cáo của anh ta, bây giờ toàn huyện thành đã nối điện hoàn tất, đang thực hiện kế hoạch nối điện vùng ngoại ô thành phố.
Dựa theo quy định, thành phố cấp khu (thành) trong phạm vi mười cây được coi là ngoại ô, huyện thành thì trong phạm vi năm cây tính là ngoại ô, có thể hưởng kế hoạch xây dựng của địa phương.