Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 751 - Chương 751. Khiêu Vũ, Trèo Tường 3

Chương 751. Khiêu vũ, trèo tường 3 Chương 751. Khiêu vũ, trèo tường 3

Chương 751: Khiêu vũ, trèo tường 3

Cô út buông tay anh ta ra, nói với Cố Mạnh Chiêu: “Mấy ngày nay có án trộm đường dây điện, em muốn phá được án trước Cao Hoài và Cố Tú Tú.”

Cố Mạnh Chiêu nghe cô ấy nói, thi thoảng còn gợi ý cho cô ấy.

Mấy chuyện như trộm đồ này thật ra dễ bắt nhất, bây giờ hộ khẩu, thư giới thiệu và giao thông đều không thuận tiện, trộm được đồ phải phi tang ngay, đồ quá nhiều không dễ giấu cũng không dễ vận chuyển nên chỗ phi tang cũng sẽ không xa.

Nói một lúc, đôi mắt của cô út sáng ngời: “Anh gợi ý xong em cũng đoán ra ngày rồi! Em sẽ đi bắt bọn họ luôn!”

Cố Mạnh Chiêu kéo cô ấy lại: “Minh Xuân, bây giờ không còn sớm nữa, ngày mai đi cũng như nhau, buổi tối bọn họ cũng không dám hành động đâu.”

Cô út: “Yên tâm đi, em không đi một mình đâu, em sẽ gọi điện cho Cao Hoài và Cố Tứ Tú, tiết lý luận công an em thua bọn họ nhưng em phá được án trước bọn họ, sau đó kêu bọn họ đi bắt người, ha ha, thật sảng khoái!”

Cô ấy nói với Cố Mạnh Chiêu: “Anh dẫn Toa Toa về nhà trước, ồ… qua một lúc nữa cũng được.”

Anh hai và chị dâu vẫn đang tán gẫu, nếu như lúc này về chị dâu sẽ ngại ngùng.

Cô út gọi điện cho Cao Hoài và Cố Tú Tú, sau khi phân tích một lèo Cao Hoài cũng đồng ý với suy nghĩ của cô ấy, anh ta phụ trách sắp xếp nhanh lực đi bắt mấy tên tội phạm trộm cướp.

Cố Tú Tú thì lái xe máy tới đón cô ấy, bọn họ nhân lúc đêm tối ra quân.

Người và tang vật đều thu được, còn tìm ra được địa điểm phi tang.

Cô út là đi để xác nhận kết quả, tìm đúng chỗ rồi cô ấy sẽ không quan tâm nữa.

Tội phạm để người ta bắt, công lao để người ta nhận, đây chính là thứ gần đây cô ấy học được.

Cô ấy được điều đến cục công an khu để giúp đỡ, cũng ý thức được không ít quy cách bên này, tuy rằng cô ấy không để ý nhưng nếu luôn vì vậy mà bị cản trở thì cũng thật khó chịu.

Ví dụ như vị chiến hữu chuyển ngành đó của anh trai tên là Trương Đắc Phúc, luôn lén lút khuyên cô ấy với bộ dáng anh trai lớn trải đời, nói gì mà bọn họ là bạn bè giúp đỡ lẫn nhau, cô ấy đừng ngu ngốc tặng công lao cho người ngoài.

Cô ấy thích công việc này chứ không phải để ý đến mấy công lao đó, nhưng nếu đã có người để ý như vậy, vậy cô ấy nghĩ vẫn nên tặng cho Cao Hoài và Cố Tú Tú thì hơn, hai người này tốt với cô ấy.

Không có việc của cô ấy nên cô ấy định về nhà.

Cố Tú Tú đưa xe máy của mình cho cô ấy đi, mấy ngày nay cô út tới tỉnh thành này đã học lái xe máy với anh ta.

Cô ấy cũng không từ chối, lên xe máy phóng ầm ầm rời đi, trên đường cô ấy còn nghĩ Cố Mạnh Chiêu thật lợi hại, có cái đầu thông minh đúng là tốt, người giống anh hai, Cố Mạnh Chiêu và Đại Quân đều thông minh.

Khi ngang qua trường đại học tỉnh, cô ấy thả chậm tốc độ quẹo vào nhìn một cái, cha Cố, mẹ Cố và Cố Mạnh Chiêu đều không ở nhà, trong nhà có nhiều đồ tốt như vậy cũng đừng có trộm cắp gì đó.

Gần đây trộm cướp xuất hiện trong thành phố, cho dù bắt lại nghiêm trị nhưng vẫn có vài người không sợ, đến chết cũng không hối cải, chỉ cần không đánh chết anh ta thì ra ngoài vẫn trộm tiếp.

Đèn xe máy của cô ấy chiếu trên đường, thấp thoáng trông thấy có bóng người lao vào từ bờ tường?

Có trộm?

Cô út lập tức rút chìa khóa cởi áo khoác quân, cầm đèn pin xuống xe máy rồi rón rén nhẹ nhàng đi vào nhà họ Cố.

Đến trước cổng lớn, cô ấy rọi đèn pin cầm tay vào trong, lại dùng côn cảnh sát gõ lên cổng sắt: “Tôi nhìn thấy các anh rồi, ra ngoài đi!”

Bên trong không có động tĩnh.

Cô út: “Đừng để tôi bắt được! Tôi sẽ đánh gãy chân các anh!”

Cô ấy dùng đèn pin chiếu lên bờ tường, quả nhiên tìm thấy một dấu giày trên tường.

Ha, trước đây đã tiễn một nhóm đi lao động cải tạo vậy mà vẫn còn tên trộm to gan dám tới đây!

Cô ấy cũng chạy lấy đà rồi nhảy lên tường, cơ thể nhẹ nhàng lộn vào trong.

Cố Nguyên Hoành và Cố Nguyên Trinh trốn trong góc tường, trong lúc nhất thời có hơi cạn lời.

Bọn họ cùng nhau ngồi xe lửa đến Dương Thành, vì nhà ga có chuyện nên chậm trễ thời gian, lúc đến bên này trời cũng đã tối rồi.

Vốn bọn họ nên tới nhà khách nhưng Cố Nguyên Trinh đắc ý, cảm thấy nhà họ Cố lớn như vậy cũng sẽ có chỗ cho bọn họ ở.

Nào ai biết bọn họ nhân buổi tối tới cửa thì cổng nhà người ta đã khóa.

Anh ta tính dẫn Cố Nguyên Trinh đi tới nhà khách, kết quả Cố Nguyên Trinh lại rất hoang dại, nói dù sao cũng là nhà ông năm, không bằng trèo vào mở khóa ở một đêm rồi ngày mai lại nói sau.

Cố Nguyên Hoành không đồng ý, lúc này đèn xe đã chiếu vào đây.

Cố Nguyên Trinh lăn một cái chui vào trong.

Cố Nguyên Hoành cũng phản ứng theo bản năng trèo vào trong theo cậu ta, vừa lăn vào đã hối hận ngay.

Bình Luận (0)
Comment