Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 82 - Chương 82. Quan Tâm

Chương 82. Quan tâm Chương 82. Quan tâm

Chương 82: Quan tâm

Bột sống đặt trên lò đợi lên men, cô cảm thấy có hơi nhàn rỗi nên đi lên giường đất nằm bên cạnh Toa Toa chợp mắt một lúc.

Những ngày này cô bị cơn ác mộng ép cho thần kinh căng lên, tuy rằng có Cố Mạnh Chiêu giúp chăm đám trẻ đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nhưng chung quy vẫn giống như tảng đá nặng trình trịch, hôm nay có lẽ vì Tiết Minh Dực về hoặc có lẽ vì chuyện gì đó khác mà cô cảm thấy vô cùng thả lỏng, vậy mà lại ngủ được một lúc.

Tiết Minh Dực vốn muốn sửa bàn ghế đã hơi lỏng lẻo nhưng nhìn thấy cô ngủ lại dừng việc trong tay lại.

Anh đứng trước giường đất không nhịn được mà quan sát cô một lúc, kết hôn tám năm cô vẫn xinh đẹp và ngại ngùng giống như lúc đầu. Đương nhiên cũng có sự thay đổi, tính cách đanh đá hơn rất nhiều, dám chọc giận mẹ chồng, dám gọi điện thoại mắng anh, nghĩ đến bộ dáng vung cành mận gai đuổi theo con trai khắp thôn đó của cô là đôi mắt lạnh lùng của anh lại không tự chủ được mà dịu dàng hơn hẳn.

Bên cạnh gối đầu của cô đặt một quyển từ điển, còn có vài quyển gáy vàng dây xanh và một cây bút máy.

Tiết Minh Dực sợ vướng vào cô nên giúp lấy ra, nhìn cô hiếu học như vậy lại cảm thấy cô càng đáng yêu hơn.

Anh thuận tay mở quyển vở mà Lâm Tô Diệp học chữ.

Trang đầu tiên là chữ cái phiên âm được chép chỉnh tề, thanh mẫu và vận mẫu cũng có, còn có cả các loại tổ hợp phát âm.

Trang thứ hai là một vài nét bút, quy tắc bút thuận và cách vẽ số…

Nét chữ phía trên đa dạng, thoạt nhìn có đến vài người viết, trong đó có một loại rõ ràng đã từng luyện thư pháp, nét bút tuấn tú, thể kim hơi gầy.

Hiển nhiên cũng có chữ của Đại Quân và Tiểu Lĩnh, từ lúc Đại Quân bị cha nói phải luyện chữ đã bắt đầu chú tâm hơn, Tiểu Lĩnh vẫn là chữ như gà bới như cũ, cũng may không viết thành màu đen sì.

Chữ của Lâm Tô Diệp cũng rất rõ ràng, có vài chữ viết rất đẹp giống như vẽ, cũng có vài chữ thì rất xấu, phỏng chừng nét bút thuận cũng không đúng.

Một quyển vở khác là vở luyện tập của cô, anh nhìn từng trang đến say mê, trong đó có vài trang bị xé rách nhưng nét bút lại hằn lên trang sau.

Anh vô tình cầm nghiêng quyển vở, nét bút trở nên rõ ràng hơn dưới ánh sáng.

Đôi mắt của anh húp lại, đột nhiên trái tim đau đớn hơn sau đó một sự ghen tuông dâng lên trong lòng.

Trên trang lại đầy ba chữ Liên Thắng Lợi!

Liên Thắng Lợi là đối tượng xem mắt cô đã rất trúng ý năm đó nhưng lại bị cướp mất.

Cô vẫn còn… nhớ thương sao?

Năm đó chuyện Lâm Tô Diệp và người đàn ông khác xem mắt cô cũng đã nói khi ở trong căn chòi nhỏ đó sưởi ấm. Khi ấy cô cũng hề giấu diếm một chút nào cả, nói rõ ràng tình hình của mình ra với anh, bao gồm cả chuyện xem mắt thành công một người đàn ông rồi lại hối hận đi lấy người khác.

Khi cô hỏi anh có bằng lòng kết hôn với cô không đương nhiên anh bằng lòng, nhưng vẫn nói trái với lòng một câu cứu người là chuyện nên làm, nhắc nhở cô không cần kiêng dè loại chuyện nam nữ có khác biệt đó.

Cô lại hỏi, anh cũng đồng ý, không cho cô cơ hội hối hận nữa.

Anh không nói với cô ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô ở công xã trong lòng anh đã sinh ra hảo cảm, đối diện với đôi mắt xấu hổ mang theo sợ hãi đó của cô, lần đầu tiên anh được trải nghiệm ý nghĩa của cảnh xuân tươi đẹp.

Cô liên tục lén nhìn anh còn hỏi thăm người khác về anh, anh không biết động cơ của cô còn cho rằng cô có rắp tâm khác, chỉ sợ là đặc vụ trong tối lén theo dõi anh, vừa vặn lại cứu được cô.

Vào một khắc cô nói ra lời muốn kết hôn với anh đó, anh cũng không biết tại sao, hai mươi ba năm trời đột nhiên có một loại dục vọng mãnh liệt muốn lấy một người, trái tim đập nhanh chóng đến mức khiến anh cảm thấy thật khác thường.

Trải qua kiểm tra chính trị của tổ chức, gia thế của cô trong sạch cũng không có vấn đề gì cả, anh mới hoàn toàn yên tâm.

Vì đợi kết quả kiểm tra chính trị của tổ chức và giấy phê duyệt đồng ý cho kết hôn nên anh cầu hôn muộn hai ngày, hình như cô có hơi lo lắng nhưng cũng không hề oán trách mà cười tươi như hoa nở.

Cầu hôn, đón dâu, thời gian rất sát nhưng anh rất vui.

Đến khi anh đi đón dâu lại xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, anh nhìn thấy người đàn ông đã hủy hôn đó, còn vì một chút xung đột mà đánh đối phương một quyền. Cũng chính lúc đó anh mới biết đến cái tên Liên Thắng Lợi này, lần đầu tiên trong đời được nếm thử ghen tuông có vị gì.

Có lẽ không chiếm được mới là tốt nhất, vì phản bội cho nên mới khắc ghi, cho đến bây giờ cô vẫn còn nhớ anh ta.

Bình Luận (0)
Comment