Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 851 - Chương 851. Váy Khiêu Vũ, Hãm Hại 3

Chương 851. Váy khiêu vũ, hãm hại 3 Chương 851. Váy khiêu vũ, hãm hại 3

Chương 851: Váy khiêu vũ, hãm hại 3

Lâm Tô Diệp: “Bé ngoan, mấy viên đá quý này rất đắt, bà cho thì con giữ lại đợi sau này lớn hãy dùng.”

Toa Toa không hiểu: “Mẹ ơi, tại sao phải đợi con lớn mới dùng, dùng sớm một chút, thời gian sử dụng càng lâu không phải càng lời hay sao ạ?”

Lâm Tô Diệp nghĩ lại thấy cũng đúng.

Không cho con chơi đồ đắt đỏ là vì sợ con không biết quý trọng mà làm mất.

Toa Toa thích chiếc váy này như vậy chắc chắn sẽ quý trọng nó.

Cô cười bảo: “Được, mẹ sẽ khâu cho con nhưng con phải thật quý trọng nó, không được làm rớt, cũng không được để người khác túm mất.”

Lúc này Toa Toa mới nhớ ra: “Ôi, đẹp như vậy đến lúc đó người khác trộm của con thì phải làm sao?”

Cô bé ôm đầu nghĩ cách.

Lâm Tô Diệp cũng không quấy rầy cô bé.

Cô khâu một vài cái cúc thủy tinh, màu sắc rực rỡ không đáng tiền mà mình thu thập được lên váy.

Đợi cô khâu xong, Toa Toa cũng đã nghĩ ra cách.

Toa Toa: “Mẹ, hay là dùng dây thừng xâu lại, lúc con cần sẽ treo chúng lên váy, đợi con không cần sẽ cất chúng ở nhà.”

Lâm Tô Diệp: “Mẹ thấy được đấy.”

Toa Toa: “Vậy phải xâu chắc một chút nha mẹ, đẹp như vậy tuyệt đối không thể rớt được đâu.”

Rất nhanh Đại Quân và Tiểu Lĩnh đã về nhà, bọn trẻ đều mang giấy khen và phần thưởng từ đại hội thể thao về.

Ngoại trừ bút máy và vở ra, Tiểu Lĩnh còn nhận được một phích nước nóng và một ca trà, Đại Quân cũng xách về một chậu gốm trắng.

Bà Tiết vui không khép được mồm: “Vừa hay trong nhà có cái phích không giữ ấm được nữa, lần này có thể đổi cái mới, còn cả chậu hòa bột cũng rớt gốm rồi, đổi cái mới luôn.”

Tiểu Lĩnh cũng đưa cả ca trà gốm trắng được phun chữ đại hội thể thao cho bà ta: “Cháu cho bà đó ạ.”

Bà Tiết: “Cái này cho Toa Toa đi, cầm tới lớp mầm dùng.”

Hôm nay Lâm Tô Diệp có thành tích, đám trẻ tham gia đại hội thể thao, buổi tối Tiết Minh Dực và cô út, Cố Mạnh Chiêu cũng đều về nhà ăn cơm.

Ngày hôm sau Lâm Tô Diệp không tới học viện mỹ thuật mà dự định ở nhà nghỉ ngơi một ngày, làm xong cái váy khiêu vũ cho Toa Toa.

Ăn xong bữa sáng, cô dẫn đám trẻ đi học, đến cửa lớp mầm kêu Đại Quân và Tiểu Lĩnh tới trường tiểu học, còn cô dẫn Toa Toa vào trong.

Hiệu trưởng Nghiêm cũng đã tới, thấy Lâm Tô Diệp cũng chủ động chào hỏi: “Mẹ Toa Toa, có chuyện này cần thương lượng với cô một chút.”

Lâm Tô Diệp dẫn Toa Toa đi qua.

Hiệu trưởng Nghiêm: “Đoàn văn công quân khu chúng ta và đoàn hí kịch tỉnh sắp tổ chức hội diễn, tôi muốn dẫn Toa Toa đi biểu diễn một tiết mục, cô thấy có được không?”

Trước đó bà ta muốn Toa Toa tới trạm phát thanh kể chuyện trên kênh nhi đồng nhưng Lâm Tô Diệp không đồng ý, lần này nhảy múa hát ca cũng chỉ là tạm thời, bà ta hy vọng Lâm Tô Diệp đừng từ chối.

Lâm Tô Diệp cười đáp: “Đương nhiên có thể rồi.”

Toa Toa: “Mẹ ơi, con có thể mặc chiếc váy khiêu vũ mới của con không ạ?”

Trường học cũng có nhưng xấu lắm, thua xa đồ mẹ làm.

Hiệu trưởng Nghiêm ngạc nhiên hỏi: “Mẹ Toa Toa còn biết may cái này sao?”

Lâm Tô Diệp vừa định khiêm tốn thì Toa Toa đã giành trước: “Bà hiệu trưởng, mẹ cháu vẽ tranh vô cùng đẹp, vẽ quần áo cũng cực kỳ đẹp luôn, váy khiêu vũ mẹ may siêu, siêu, siêu đẹp!”

Lâm Tô Diệp nở nụ cười: “Toa Toa đưa ra yêu cầu, tôi vẽ cho con bé, vẽ tranh chỉ là tự mình mày mò thôi, vẫn rất tốn sức.”

Hiệu trưởng Nghiêm: “Chúng ta không phải dân chuyên nghiệp làm cái này, lúc làm hiển nhiên sẽ rất rắc rối. Mẹ Toa Toa, có thể cho tôi xem được không?”

Lâm Tô Diệp nói về nhà lấy, dù sao cũng không xa.

Cô về nhà mang váy khiêu vũ tới, chỉ thiếu phần thủ công cuối cùng phải đính tua rua và chân trâu màu sắc sặc sỡ lên.

Hiệu trưởng Nghiêm cầm lên nhìn, khen cô: “Làm thật đẹp quá.”

Tuy bà ta đề xướng giản dị mộc mạc, ngày thường cũng không cho giáo viên và học sinh mặc đồ hoa hòe hoa hoét, nhưng ở phương diện sân khấu bà ta vẫn ủng hộ màu sắc đa dạng.

Bà ta bảo: “Các đoàn kịch lớn và đoàn văn công đều cần đủ loại đồ hóa trang và trang phục diễn, tôi cho bọn họ xem thử, đến lúc đó có thể mời mẹ Toa Toa giúp bọn họ thiết kế loại trang phục này.”

Thường thì loại đồ này đều có thợ may chuyên nghiệp làm, bọn họ may rất thành thạo, chỉ cần có hình vẽ và kích cỡ là có thể làm ra vừa nhanh vừa đẹp.

Nhưng thợ may chỉ có thể làm chứ không thể thiết kế kiểu dáng mới, người có thể thiết kế đều là người có thiên phú và mắt nhìn của riêng mình.

Bình Luận (0)
Comment