Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 86 - Chương 86. Nên Biết Đủ

Chương 86. Nên biết đủ Chương 86. Nên biết đủ

Chương 86: Nên biết đủ

Buổi chiều cậu bé và Đại Quân tới điểm thanh niên trí thức, trí thức Cố đang chăm sóc một con trâu cái mang thai, con trâu đó sinh bệnh tình hình không tốt cho lắm, hai đứa trẻ giúp đỡ trí thức Cố còn xin chỉ dạy viết kiểm điểm tám trăm chữ.

Trí thức Cố nói rất nhiều, cái gì mà quạ đen dê con mẹ hiền con thảo gì đó, Đại Quân nghe rất nghiêm túc còn trong đầu cậu bé lại toàn là trí thức Cố nói dê nướng cả con, bụng trâu nhúng lẩu, nước miếng nuốt ừng ực.

Trí thức Cố nói trâu có dạ dày bốn ngăn, còn nói kiến thức về trâu ăn cỏ, nhai lại và tiêu hóa thế nào, điểm này ngược lại cậu bé vì tò mò nên mới nhớ được.

Trước đây cậu bé nghe ông nội nói dạ dày trâu có bốn ngăn nhưng lại không biết cụ thể vận hành thế nào.

Lâm Tô Diệp nghe cậu bé lải nhải mà đầu óc ong ong, bốn ngăn cái gì, trâu vàng cái gì, kêu cậu bé đừng nói nữa mà mau ăn cơm đi.

Giờ này trời đã tối đen còn phải thắp đèn ăn cơm, phí dầu cũng đành chịu.

Đang ăn cơm thì anh ba chạy lạch bạch qua đây, vừa vào cửa đã hô: “Anh hai, anh về rồi sao? Em nấu xong cơm rồi, anh và mẹ qua ăn đi!”

Vì là tới mời ăn cơm chứ không phải tới tống tiền cho anh ta gọi vô cùng đường hoàng, như vậy Lâm Tô Diệp cũng không thể coi thường anh ta.

Bà Tiết vừa định nói vài câu với thằng ba rồi mời anh ta ngồi xuống ăn cơm, nhưng cô út đã nghiêm mặt đuổi người đi: “Anh hai đi từ lâu rồi, anh ăn cứt không nhân lúc nóng được à.”

Anh ba Tiết tức đến xanh mặt: “Em gái, sao em lại nói chuyện với anh như thế?”

Bà Tiết cũng trách mắng cô út: “Thật không hiểu chuyện.”

Cô út: “Con không hiểu chuyện? Anh tới ngay cả chị dâu cũng không chào đúng không?”

Anh ba Tiết vội vàng cúi đầu trước Lâm Tô Diệp, ngoan ngoãn gọi chị dâu: “Anh có thể không gọi sao, còn không phải chưa kịp gọi em đã mắng anh rồi sao?”

Anh ba Tiết ham ăn lười làm da mặt lại dày, cũng không vì người ta nói vài câu đã trở mặt quyết định không qua lại nữa, anh ta còn phải dăm ba ngày lại tới dỗ mẹ trợ cấp cho mình nữa cơ mà.

Lâm Tô Diệp trừng mắt nhìn anh ta với thái độ lạnh lùng, ờ một tiếng xong cũng không mời anh ta ngồi xuống, cũng không hỏi nhà anh ta thế nào, rõ ràng là không hoan nghênh.

Khi chưa chia nhà, nể mặt cha chồng và Tiết Minh Dực cô mới không nghiêm túc tính toán với vợ chồng thằng ba, nhưng bây giờ chia nhà rồi, hiển nhiên cô sẽ không để mình chịu thiệt nữa.

Bà Tiết nhìn thấy cô lạnh lùng với thằng ba trong lòng cũng nhạt thếch, thấp giọng nói: “Vợ Minh Dực, đừng có xị mặt ra như thế.”

Lâm Tô Diệp cũng nhỏ giọng đáp lại bà ta: “Đợi mẹ nhìn thấy chị cả con lại nói lời này đi.”

Bà Tiết: “…” Chỉ muốn chọc tôi tức chết!

Anh ba Tiết thấy ngoại trừ mẹ ra thì chị dâu không nhiệt tình với mình ra, em gái cũng trừng mắt lạnh lùng với mình, anh ta cũng không dám thật sự ngồi xuống, vội vàng nói vài câu không đúng trọng tâm đã chạy tới văn phòng đội ăn chực uống chực.

Đây vốn là thủ đoạn ăn chực của anh ta, biết người ta sẽ không tới nhà anh ta ăn cơm nên chỉ tìm cái cớ mà thôi.

Bà Tiết thấy đứa con trai biến mất trong bóng đêm bên ngoài mà thở dài, vẻ mặt có hơi u ám: “Thằng ba lớn lên giống cha các con nhất.”

Tiểu Lĩnh kinh ngạc bảo: “Bà nội, cháu giống cha cháu nhất, còn chú ba không giống mà.”

Bà Tiết: “Bà nói ông cháu, chú ba cháu giống ông cháu.”

Tiểu Lĩnh càng không phục hơn: “Ông cháu cần mẫn như vậy, siêng làm như vậy, cũng không tham lam như vậy, chú ba cháu gian trá lười biếng, giống chỗ nào?”

Bà Tiết: “…” Tạo nghiệt, ai dạy đứa trẻ đàm tiếu về trưởng bối như thế chứ.

Đại Quân liếc mắt nhìn bà ta, vừa uống một ngụm cháo ngô vừa chậm rãi hỏi: “Bà nội, vậy bà cảm thấy thân với hai đứa bọn cháu hay là thân với chú ba cháu?”

Tiểu Lĩnh cười ha ha, đáp: “Tiểu Quân, anh cũng có lúc ngớ ngẩn thật đấy, đương nhiên bà nội thân với hai đứa mình hơn rồi, nếu như bà nội thân với chú ba sao không đi ở với chú ba luôn đi?”

Bà Tiết gật mạnh đầu: “Còn không phải sao, đương nhiên bà nội thân với hai đứa cháu hơn, còn thân hơn cha các cháu ấy chứ.”

Đại Quân gật đầu, xem như đã thành công ngăn đám người bà Tiết nói về chủ đề không vui vẻ như chú ba này.

Tuy rằng cậu bé nhưng nhạy cảm nhưng biết trên bàn cơm nhà mình không thể nói đến chú ba và thím ba, nói rồi chắc chắn sẽ nhạt nhẽo và tức giận, ảnh hưởng đến khẩu vị.

Cô út lại mỉa mai bà Tiết một câu: “Mẹ muốn ở chung với anh ba con nhưng bọn họ cũng không cần mẹ, nuôi không nổi.”

Bà Tiết cầm cán chổi lên: “Tao không quản được mày đúng không? Tao vẫn là mẹ ruột của mày đấy!”

Cô út cười khà khà, đáp: “Mẹ ơi mẹ đừng có nổi nóng, con nói mẹ nên biết đủ đi, đừng qua lại với nhà anh ba con, lại còn nghĩ đến trợ cấp cho anh ba con nữa, chị dâu con cũng không vui đâu.”

Bình Luận (0)
Comment