Chương 924: Phát điên, bị thương 3
Trước đây cô ta cũng nói lời này, Hoàng Hiển Ninh cũng không đáp lời nhưng hôm nay lại muốn dứt khoát làm ầm đến cùng, anh ta hừ lạnh một tiếng: “Cô có sẩy một trăm đứa cũng là chuyện của cô.”
Thấy thái độ tàn nhẫn vô tình của anh ta, Chu Tiểu Quyên không chịu nổi nữa.
Cô ta móc một con dao rọc giấy từ trong túi áo ra chém về phía Hoàng Hiển Ninh: “Nếu anh đã không chịu yêu tôi vậy chúng ta cùng chết đi!”
Hoàng Hiển Ninh giơ tay cản, cánh tay bị cứa một đường, lập chảy chảy máu tươi đầm đìa, nhưng anh ta không quan tâm, một tay nắm cổ tay cô ta hất con dao rọc giấy xuống đất, một tay bóp cổ cô ta ấn lên cửa sổ tầng hai.
Học viên ở hai bên hành lang vốn đang xem náo nhiệt hô lên kinh hãi: “Giết người, giết người rồi!”
“Mau đi gọi bảo vệ!”
“Mau báo cảnh sát!”
Hoàng Hiển Ninh đẩy Chu Tiểu Quyên lên bệ cửa sổ, người cô ta gầy gò mảnh khảnh, tuy rằng anh ta trông không cường tráng nhưng cũng có sức của người trẻ tuổi.
Anh ta chỉ cần dùng lực là có thể trực tiếp ném cô ta ra ngoài.
Tầng hai sẽ không chết người, nhưng vẫn có thể khiến cô ta gãy tay gãy chân.
Như vậy tuy rằng trút được giận nhưng cũng không đáng, anh ta liều mạng sống sót không phải để kéo cô ta cùng chết chung!
Mặt Chu Tiểu Quyên bắt đầu tím tái, cô ta không giãy ra được, hai con mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào anh ta.
Anh bóp chết tôi đi, anh bóp chết tôi đi, như vậy chúng ta có thể ở bên nhau sau khi chết.
“Thầy Hoàng, thầy Hoàng!” Đám người Chu Giai Giai lao ra ngoài khuyên Hoàng Hiển Ninh.
“Thầy Hoàng, mau buông tay, thầy với cô ta chết chung không đáng đâu.”
Người cũ ở học viện mỹ thuật trên cơ bản đều biết ân oán giữa Hoàng Hiển Ninh và Chu Tiểu Quyên, nhưng bọn họ cũng chỉ biết chuyện người làm bán đứng này, về phần sẩy thai là tin tức bùng nổ gì thế?
Bọn họ nhao nhao tìm hiểu nhưng chẳng ai biết gì.
Chu Tiểu Quyên lấy lại tự do, ôm cổ ngồi bên trên đất ho sù sụ.
Cô ta nhìn chằm chằm vào Hoàng Hiển Ninh, nghiến răng ken két, cảm giác từ ngữ đều bị cô ta nhai nát cả: “Tôi phải giết cô ta, tôi phải giết cô ta!”
Trong con ngươi đen thẳm của Hoàng Hiển Ninh lập tức lạnh như băng.
Lâm Tô Diệp đi tìm Lý Quế Trân, đưa mấy lá thư tình hoa thược dược và thư nặc danh hôm nay nhận được cho cô ta xem.
Lý Quế Trân xem thư tình hoa thược dược trước, đọc xong cô ta không nhịn được mà bật cười: “Tô Diệp, em cũng thật có sức hút, con đã lớn tồng ngồng rồi mà vẫn còn được người coi thành cô gái trẻ. Em nhìn chị xem, chị dạo một vòng quanh khuôn viên trường bọn họ cũng nhìn chị như bà dì, không giống bạn học tí nào.”
Cô ta và Lâm Tô Diệp quen biết nên cũng thường nói đùa.
Nếu thư tình là con gái viết cho con trai, cô ta sẽ cảm thấy có vấn đề nghiêm trọng, nhưng nếu là con trai viết thư tình cho cô gái xinh đẹp, cô ta lại cảm thấy rất bình thường.
Lâm Tô Diệp: “Chị đừng nói đùa nữa, em nghi ngờ có người đang âm mưu xấu xa.”
Lý Quế Trân cười bảo: “Thấy sắc nổi lòng tham hiển nhiên là có mưu đồ xấu xa rồi.” Nói xong cô ta trải mấy lá thư nặc danh đó ra, sau khi đọc xong lập tức hơi nhíu mày lại: “Ế, đây là?”
Lâm Tô Diệp: “Có người đặt ở phòng bảo vệ, bảo vệ cũng không biết là ai.”
Trước đó Lý Quế Trân còn tưởng chỉ là có người tham lam sắc đẹp của Lâm Tô Diệp nên viết thư tình cho cô, lúc này đọc cả thư nặc danh, cô ta cũng cảm thấy không đúng. Với thân phận của Lâm Tô Diệp, không ai dám đùa dai với cô, cho dù thấy sắc nổi lòng tham nhưng biết rõ thân phận của cô còn dám liên tiếp viết thư tình, vậy người này chỉ sợ không phải thứ gì tốt.
Cô ta thấp thoáng ngửi thấy mùi âm mưu ở đâu đó?
Cô ta và Lâm Tô Diệp phân tích một lúc, trong lúc nhất thời cũng không tìm ra được manh mối gì, dự định dẫn người đi điều tra kỹ.
Lâm Tô Diệp: “Chủ nhiệm Lý, làm phiền chị tạm thời đừng nói cho người khác biết.”
Cô không muốn cho Tiết Minh Dực biết, công việc của anh bận, đừng phân tâm vì chút chuyện nhỏ này.
Lý Quế Trân cười đáp: “Yên tâm đi, chị biết nặng nhẹ mà, cho dù điều tra cũng sẽ ngấm ngầm làm, sẽ không kéo cả em vào đâu.”
Lâm Tô Diệp cảm ơn cô ta, lại nói vài câu chuyện thường ngày.
Lúc này có người chạy qua hô Chu Tiểu Quyên đòi giết thầy Hoàng, thầy Hoàng lại muốn giết Chu Tiểu Quyên.
Lý Quế Trân: “Cái gì loạn thế?”
Cô ta và Lâm Tô Diệp vội vàng đi qua xem sao.