Chương 927: Ngây người
Nếu nhà họ Hoàng vẫn luôn ở tít trên cao như thế, làm sao Hoàng Hiển Ninh có khả năng nhìn trúng cô ta?
Chỉ có kéo anh ta xuống khỏi thần đàn, khiến anh ta và mình đứng chung trong đống bùn lầy rồi cô ta lại cho anh ta sự quan tâm và giúp đỡ, như vậy mới có thể kéo gần khoảng cách của hai người, sưởi ấm anh ta, khiến anh ta yêu cô ta.
Cô ta tố giác với cha mẹ rằng Hoàng Hiển Ninh nhân lúc dạy cô ta học sách và vẽ tranh đã làm nhục cô ta, còn quấy rối tình dục những cô gái khác nữa.
Những cô gái khác không thừa nhận với cha mẹ mình, bọn họ không dám chống lại thế lực khi đó nên chọn im lặng không nói.
Cha mẹ của Chu Tiểu Quyên lại cảm thấy bọn họ sợ hại tổn hại danh tiếng của con gái mình, sau này không gả ra ngoài được cho nên không dám nói ra sự thật, không dám tố giác Hoàng Hiển Ninh.
Bọn họ tiến hành báo thù tàn nhẫn đối với anh ta, ép anh ta nhận tội, nhưng Hoàng Hiển Ninh lại thà chết cũng không nhận.
Anh ta chỉ coi Chu Tiểu Quyên là em gái nhỏ của nhà người làm chứ không hề có chút tình cảm nam nữ gì hết.
Chu Tiểu Quyên lại như phát rồ, bịa ra rất nhiều chi tiết bọn họ ở chung, khi ấy lấy lật đổ kẻ địch giai cấp là chính, hiển nhiên cũng không ai đi điều tra có phải thật hay không.
Sau này Hoàng Hiển Ninh có rất nhiều cơ hội gỡ mũ nhưng đều bị người ác ý chèn ép, còn có vài lần có cơ hội vào ủy ban cách mạng thành phố và ủy ban cách mạng tỉnh làm việc cũng bị Chu Tiểu Quyên và vị lãnh đạo đó hợp mưu phá hỏng.
Năm một chín bảy hai, học viện mỹ thuật trung ương mời một nhóm các học sĩ nổi tiếng tới thủ đô cùng đoàn múa ba-lê trung ương vẽ vài quyển liên hoàn họa và áp phích về các ca khúc cách mạng đỏ nổi tiếng bấy giờ, đến lúc đó sẽ đăng trên hội báo văn nghệ.
Trong này có cả Hoàng Hiển Ninh.
Cơ hội này lại bị vị lãnh đạo đó lấy lý do Hoàng Hiển Ninh cải tạo không triệt để, vẫn là kẻ địch số một của nhân dân từ chối.
Tóm lại là không cho anh ta rời khỏi học viện mỹ thuật.
Lý Quế Trân lật xem tài liệu thấy có một chuyện như thế thật, khi ấy Hoàng Hiển Ninh và hai họa sĩ khác được mời tới đó, anh ta không đi nên bù một vị khác vào.
Bây giờ ba vị họa sĩ đó có hai người đã về, một người ở lại học viện mỹ thuật làm việc.
Hoàng Hiển Ninh nói với vẻ khinh thường: “Chu Tiểu Quyên và vị lãnh đạo đó cấu kết làm việc xấu lại đổi trắng thay đen nói là vì bảo vệ tôi không thể không hy sinh bản thân mình, nương nhờ anh ta, nhiều năm duy trì mối quan hệ nam nữ không đứng đắn với anh ta, hơn nữa còn từng phá thai mấy lần rồi.”
Lý Quế Trân và chủ nhiệm bảo an đều kinh hãi ngây người.
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, vị lãnh đạo mà Hoàng Hiển Ninh nói chính là phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng của học viện mỹ thuật, anh ta còn là cán bộ văn hóa trong thành phố nữa.
Anh ta kiêm chức phó chủ nhiệm học viện mỹ thuật bình thường không tới trường học, cho nên đám người Lý Quế Trân cũng không hiểu cuộc sống của anh ta cho lắm.
Chủ nhiệm bảo an nhỏ giọng bảo: “Chủ nhiệm Lý, chuyện này trường chúng ta không quản nổi đâu.”
Cùng lắm trường học chỉ khai trừ thân phận lãnh đạo trường học của anh ta chứ không thể trị được anh ta.
Lý Quế Trân: “Tôi sẽ báo cáo với ủy ban cách mạng thành phố.”
Vốn trường học có chuyện phải báo cáo với ủy ban giáo dục trước sau đó lại bàn bạc với thành ủy, nhưng chuyện này quá trọng đại, Lý Quế Trân cảm thấy vẫn nên trực tiếp báo cáo với ủy ban cách mạng thành phố sẽ càng ổn thỏa hơn.
Hỏi Hoàng Hiển Ninh xong, ba người Lý Quế Trân lại vội vàng thẩm vấn Chu Tiểu Quyên.
Chu Tiểu Quyên lại điên dại mất trí, lúc thì nói mình vì bảo vệ Hoàng Hiển Ninh mà đã hy sinh quá nhiều nhưng anh ta lại vong ân phụ nghĩa, lúc thì nói mình bị người ép buộc, nếu cô ta không nghe người đó sẽ hại chết Hoàng Hiển Ninh, ép cô ta làm tình nhân của mình, lúc thì lại sửa miệng nói cô ta chưa bao giờ như thế với ai cả, đều là Hoàng Hiển Ninh vu oan.
Chủ nhiệm trị an: “Cô ta điên điên khùng khùng như thế rất khó làm chứng.”
Lý Quế Trân: “Kêu thầy Hoàng qua đây đối chất với cô ta.”
Hoàng iển Ninh nói rất nhiều chuyện đều là anh ta biết được từ trong miệng đám người Chu Tiểu Quyên và Hoàng Vĩ, sau đó anh ta lại lén tiến hành điều tra chứng thực, đã tận mắt nhìn thấy Chu Tiểu Quyên và vị lãnh đạo đó thân mật sống chung bên ngoài trường học.
Anh ta nói với Lý Quế Trân: “Chủ nhiệm Lý, cô ta cũng không điên thật đâu, chỉ giả bộ thôi.”