Chương 946: Tần Kiến Dân 3
Cố Ngưng: “Tham mưu Tần, một người đàn ông trưởng thành như anh đừng nhạy cảm quá như thế, tôi chỉ hơi ngứa mồm thôi.”
Tần Kiến Dân: “Tâm trạng tốt, không cãi nhau với cô, đàn ông tốt không cãi với phụ nữ.”
Cố Ngưng trợn trắng mắt nhìn anh ta: “Chị dâu chắc cũng thấy anh phiền lắm đây.”
Tần Kiến Dân: “Đó là chị dâu tôi, cô đừng gọi thân thiết như thế, hai chúng ta không có quan hệ.”
Cố Ngưng: “Chị dâu của anh họ tôi, vậy liệu tôi có thể gọi là chị đâu được không?”
Tần Kiến Dân vỗ trán một cái, quên mất chuyện này.
Người trước mắt này chỗ nào cũng tốt, chỉ có cái miệng là cản trở thôi.
Cố Ngưng là con gái út của chú ba của Cố Mạnh Chiêu, năm nay hai mươi sáu tuổi, chịu ảnh hưởng từ cha nên từ nhỏ đã muốn làm quân nhân, kết quả cơ thể không đủ cường tráng, tòng quân mới vòng đầu đã bị loại rồi.
Cha cô ta kêu cô ta làm lính thông tin liên lạc hoặc lính văn hóa nhưng cô ta lại không chịu, cảm thấy con gái dựa vào cái gì phải làm lính văn hóa, cô ta cứ cố tình phải làm lính chân chính đấy.
Từ nhỏ cô ta đã theo học kiến thức quân sự, lại nhiệt tình đọc sách nghiên cứu, hơn nữa có thiên phú của bản thân ở đây, cho nên thi đỗ vào học viện bổ túc quân sự.
Trong thời gian học bổ túc, cô ta phát biểu không ít kiến giải riêng, cũng viết rất nhiều bài văn, có được sự khen ngợi của các thủ trưởng, sau này tiến vào bộ tham mưu quân khu trở thành nhân viên tham mưu dự bị.
Năm ngoái cô ta thành công chuyển chính thức, trở thành một tham mưu chính thức, hơn nữa còn là tham mưu nữ duy nhất ở bộ.
Dáng người của cô ta mảnh khảnh yểu điệu, ngũ quan xinh xắn yêu kiều, thuộc loại hình xinh đẹp động lòng người, bình thường đối xử với người khác cũng ôn hòa, nhưng sâu trong xương cốt lại là sự dẻo dai, quật cường không chịu thua, cho nên thành tích vẫn luôn vô cùng ưu tú.
Muốn nói riêng về thành tích của cô ta và cá nhân cô ta, vậy chắc chắn là loại hình Tần Kiến Dân yêu thích, nhưng ai ngờ hai người lại cứ cố tình có chút ân oán.
Lúc đầu Tần Kiến Dân mang thư của cha Cố tới Bắc Kinh, anh ta tới quân khu báo danh trước, sau khi sắp xếp xong được nghỉ ngơi vài ngày, mới tới thăm Lục Đông Thành và vài người khác trước, sau đó lại mang thư tới thăm nhà bác ba Cố.
Trước đó bác ba Cố cũng không đi nghĩa vụ ở quân khu thủ đô mà ở quân khu Tây Bắc, vì tuổi lớn rồi bệnh nặng lại thêm vết thương cũ nghiêm trọng hơn, không ở Tây Bắc được nữa nên được điều về thủ đô kiêm vài chức vụ trên danh nghĩa, tương đương với lấy phúc lợi ở nhà dưỡng vài năm, thuận tiện an hưởng tuổi già.
Con trai lớn của ông ta đã dẫn vợ mình tới quân khu Tây Bắc, để con cái ở nhà nhờ ông bà nội trông nom và nuôi lớn giúp.
Con gái út của bác ba Cố ở quân khu thủ đô, chỉ là ngày đó không ở nhà, mà bác ba Cố và Tần Kiến Dân vừa gặp như đã quen từ lâu, nói chuyện vô cùng hòa hợp, còn nhiệt tình giữ anh ta ở lại hai ngày, gọi điện cho con gái ông ta kêu cô ta về nhà gặp chiến hữu tương lai.
Bác ba Cố thích rượu, khi tòng quân vì kỷ luật còn biết kiềm chế, sau khi nghỉ hưu rồi lại có hơi không an phận.
Ngày thường có quân y và vợ giám sát, kêu ông ta đừng uống quá nhiều, tránh cho bệnh cũ tái phát.
Nhưng rượu gặp tri kỷ ngàn chén ít, ông ta và Tần Kiến Dân hợp nhau như thế làm sao có khả năng không uống vài ly.
Kết quả ông ta say túy lúy hết hai ngày liền, mới đầu Tần Kiến Dân còn kiềm chế, chỉ uống chút ít, đến ngày thứ hai hai người đã quen nhau hơn rồi, bác ba Cố chê Tần Kiến Dân không hào phóng, rõ ràng tửu lượng tốt tại sao không uống với ông cụ?
Nếu như tửu lượng của cậu không tốt, lão già tôi chắc chắn không ép cậu, nhưng tửu lượng của cậu tốt, giờ uống còn chưa nếm ra vị tại sao có thể không uống tiếp?
Sau đó Tần Kiến Dân cũng say khướt.
Anh ta uống rượu say chỉ muốn ngủ, cho nên tạm biệt bác ba Cố về phòng nghỉ ngơi.
Nhà bác ba Cố rộng, Tần Kiến Dân thân là khách được xếp cho ngủ ở nhà ngang nhỏ cùng mấy bé trai.
Anh ta nghe thấy trong phòng mình ồn ào, đám trẻ đang ở đó chơi trò chơi, anh ta muốn ngủ lại sợ ồn nên tới phòng khác đối phó tạm.
Nào ngờ vừa nằm lên giường đã ôm được một người, anh ta cho rằng là bé trai nhà họ Cố, ngủ chung một giường cũng không sao, lại còn vỗ người ta.
Hay lắm, người ta nhảy dựng lên, cấu mạnh vào cánh tay anh ta, anh ta tưởng đứa trẻ chơi với mình lên quay người cấu lại.
Sau đó…