Chương 96: Thắt ống dẫn tinh 3
Chủ nhiệm Hoắc đáp với vẻ đắc ý: “Nói đùa, đích thân tôi phẫu thuật chính còn ở viện cái gì? Chỉ là một vết thương rất nhỏ, sau khi hồi phục cậu không thể nhìn ra được đâu, cũng không cảm giác được luôn.” Lần đầu tiên ông ta gặp được một người đàn ông chủ động đến chỗ ông ta thắt ống dẫn tinh nên bắt đầu tuyên truyền đao công của mình tốt bao nhiêu: “Yên tâm đi, không có một chút tác dụng phụ nào hết, cậu nhìn tôi xem, thắt ống hai mươi năm rồi vẫn khỏe mạnh phơi phới thế này đây, mỗi ngày đều chạy bộ đánh quyền, đi làm mười hai tiếng không mệt.”
Ông ta dẫn Tiết Minh Dực tới một nơi rồi chồng cây chuối, dùng hai tay đi hai bước.
Tiết Minh Dực: “…”
Toa Toa vui vẻ vỗ bàn tay nhỏ: “Lợi hại.”
Mỗi lần Tiểu Lĩnh nói mình rất lợi hại đều sẽ kêu Toa Toa cổ vũ, Toa Toa đều nói lợi hại.
Chủ nhiệm Tiết nhảy xuống, vỗ tay, lại đi tới một cái chậu rửa tay: “Còn có lão Đoàn của khoa ngoại nữa, cũng là do tôi đích thân làm, bây giờ ông ta ngay cả làm một ca phẫu thuật mười mấy tiếng cũng không thành vấn đề.”
Tiết Minh Dực: “Tốt lắm.”
Không cần phải ra sức chứng minh như vậy đâu.
Anh hỏi khi nào có thể phẫu thuật, cho rằng là ngày mai phải tới.
Chủ nhiệm Tiết: “Cậu đã tới rồi vậy cũng vừa lúc, tôi đích thân phẫu thuật cho cậu luôn, rất nhanh, không đến nửa tiếng.”
Tiết Minh Dực không hiểu y học, nghe không tốn thời gian lại hỏi có phải ở viện không, sau phẫu thuật bao lâu mới hồi phục.
Nếu đã muốn thắt ống dẫn tinh hiển nhiên phải nhanh nhất có thể, anh không muốn về đến bộ đội lại chậm trễ công việc.
Chủ nhiệm Hoắc: “Phẫu thuật nhỏ không cần nằm viện, người thường có thể cần mười ngày nửa tháng hồi phục, nhưng tố chất cơ thể của cậu cực tốt, khả năng tự lành cũng tốt, không đến một tuần nửa tháng đã có thể sinh hoạt vợ chồng.”
Tiết Minh Dực theo bản năng bịt tai con gái lại, khiến Toa Toa ngây thơ trước đó còn đang nhìn chằm chằm vào hình vẽ các bộ phận cơ thể và xương cốt ngẩng đầu nhìn anh.
Cha bịt tai cô bé là muốn chơi với cô bé sao? Cô bé lập tức rất phối hợp há to miệng, năm mới khi đốt pháo đám trẻ con đều bịt tai há miệng.
Tiết Minh Dực quyết định làm luôn hôm nay.
Chủ nhiệm Hoắc kêu nữ ý tá trưởng bốn mươi tuổi tới giúp chăm trẻ một lúc, còn ông ta dẫn Tiết Minh Dực đi tới phòng khám bên cạnh làm phẫu thuật.
Tiết Minh Dực lo lắng con gái ở môi trường xa lạ sẽ sợ hãi mới bảo với cô bé: “Ba ở ngay phòng bên cạnh, bác gái sẽ chơi với con.”
Toa Toa: “Ưng ưng.” Bàn tay nhỏ của cô bé chỉ vào ngôi sao năm cánh màu đỏ trên mũ của Tiết Minh Dực.
Tiết Minh Dực tháo mũ đưa cho cô bé: “Con giúp ba bảo quản, không thể làm mất.”
Toa Toa lập tức ôm chặt, gương mặt nhỏ nghiêm túc giống như cha mình.
Y tá trưởng nhìn mà bật cười: “Đoàn trưởng Tiết, con gái nhà cậu trông vui thật, được rồi, cậu đi đi.” Bà ta pha sữa bột cho Toa Toa, còn lấy bánh quy cho đứa trẻ ăn, rồi lại hát bài thỏ con ngoan ngoãn cho cô bé nghe.
Toa Toa lại chỉ vào tranh dán trên tường.
Y tá trưởng: “Có dọa người không? Không sợ đâu.”
Toa Toa chỉ vào tranh lại chỉ vào cái bụng nhỏ của mình, bàn tay nhỏ chỉ lên bụng lại xoay vòng tròn, cái miệng nhỏ hồng hào chu lên: “Vù vù vù…”
Y tá trưởng: “Ở đây là bụng, bên trong là ruột, cháu ăn thức ăn sẽ vù vù vù tiêu hóa ở đây, xoay vòng rồi sau đó…” Bà ta vỗ vào cái mông nhỏ của Toa Toa, cười bảo: “Thải ra.”
Toa Toa cũng cười hí hí.
Thời gian chuẩn bị, khử trùng, phẫu thuật, tổng cộng cũng chỉ một tiếng, chủ nhiệm Hoắc quả thật danh bất hư truyền.
Ông ta dặn dò Tiết Minh Dực cẩn thận: “Trong vòng ba ngày tuyệt đối không thể làm việc nặng cũng không thể huấn luyện, nghỉ ngơi là chính, tốt nhất là đừng hút thuốc uống rượu, cũng không có gì cần phải thay thuốc, mỗi ngày khử trùng cho nó là được, tuy rằng cơ thể của cậu tốt, chỉ bốn năm ngày đã không sao, nhưng trong vòng mười ngày tuyệt đối không thể làm chuyện sinh hoạt vợ chồng.”
Gốc tai của Tiết Minh Dực đỏ bừng, anh gật đầu.
Chủ nhiệm Hoắc lấy thuốc cho anh, cũng không cần trả tiền mà sẽ tính vào trong phí điều trị của anh.
Nếu là người bình thường làm một cuộc phẫu thuật như vậy vẫn sẽ kiến nghị nằm viện quan sát một ngày, nhưng chủ nhiệm Hoắc biết rất rõ tố chất cơ thể của Tiết Minh Dực, việc này đối với anh mà nói không tính là gì, chưa đến vài ngày đã tốt lên rồi.
Tiết Minh Dực vội vàng ra ngoài gặp con gái, vừa ra ngoài đã phát hiện ra cô bé đang chơi với y tá trưởng rất vui.