Chương 980: Con có tốt như mẹ nói không
Bà Tiết nhìn bộ dáng trên trời rớt xuống cái bánh bự đập vào đầu anh ta choáng váng, mới bảo: “Sao thế, con trai tao sao lại không có thể diện thế? Hai mươi sáu vẫn còn trẻ, bây giờ mày vừa có năng lực vừa biết kiếm tiền, người ta nhìn trúng mày là tinh mắt đấy.”
Anh ba Tiết nghe được lời này còn sợ hãi hơn lúc nghe thấy Lưu Diễm Lệ muốn làm đối tượng của mình: “Mẹ, con… có tốt như mẹ nói không?”
Bà Tiết nói với vẻ bực tức: “Sao thế, mày đang nghi ngờ quyền uy của tao à?”
Anh cả Tiết ở bên cạnh phì cười, nghe mẹ ruột nói chuyện nho nhã như vậy đúng thật là vào thành thì có văn hóa, chẳng trách Tôn Triển Anh nói vào thành phố tốt hơn.
Anh ta cười bảo: “Nếu con gái người ta thật lòng vậy anh thấy cũng không tệ đâu.”
Người cùng thôn với nhà mẹ đẻ của Lâm Tô Diệp, cũng biết rõ nguồn gốc.
Anh ba Tiết lại nói: “Không được!”
Bà Tiết và anh cả Tiết mang vẻ mặt ngơ ngác, chuyện tốt như vậy mà nó còn nói không được?
Đầu mày bị úng nước à?
Anh ba Tiết hơi do dự, rồi giải thích: “Con với Lưu Diễm Lệ kém nhau nhiều tuổi như thế, cô ta một lòng muốn đi theo làm ăn buôn bán nhưng Lưu Hạ Nham không cho, cho nên đầu óc nóng lên mới nói gả cho con chính là người một nhà, có thể cùng nhau làm ăn, hoàn toàn không thể coi chuyện đó thành thật được.”
Bà Tiết: “Chỉ có mày thông minh, chị dâu mày đã sớm nghĩ đến rồi.”
Lâm Tô Diệp có hỏi Lưu Diễm Lệ, nếu chỉ đơn thuần muốn làm ăn thì không cần kết hôn, Lưu Diễm Lệ nói cô ta cảm thấy anh ba Tiết là một người đàn ông tốt, cô ta rất thích anh ta, muốn gả cho anh ta, nếu như anh ta chịu thì hai người kết hôn cùng nhau làm ăn.
Anh ba Tiết há to miệng, thật hay giả đó?
Anh ta là một người đàn ông tốt á?
Sao anh ta không biết mình là một người đàn ông tốt nhỉ?
Đến bây giờ Tống Ai Hóa vẫn còn chặn đường chửi anh ta là một tên đàn ông vô dụng, trừ cô ta ra cũng không có cô gái nào khác mù mắt theo anh ta đâu, bằng không mấy người anh ta xem mắt sao lại thất bại hết.
Lẽ nào Lưu Diễm Lệ này cũng mù mắt, không gả cho anh ta thì không được?
Nhưng không phải mắt cô ta rất sáng hay sao? Không giống mù tí nào cả.
Nhìn bộ dáng ngơ ngác của anh ta, bà Tiết bực mình đánh bốp vào đầu anh ta một cái: “Mày thông minh một tí hộ tao, đừng như thằng đần thế!”
Có vài người đàn ông quá mức tự tin, lớn lên bình thường lại tự cho rằng mình đẹp tựa Phan An, năng lực tầm thường lại thích chỉ dẫn người ta, keo kiệt nghèo rớt lại chê bên nữ toàn là mấy kẻ thích ra vẻ cả thôi.
Nhưng anh ba Tiết không phải.
Anh ba Tiết vẫn luôn cảm thấy mình vừa lười vừa tham không có bản lĩnh, lúc còn nhỏ bị em gái đánh, lớn lên rồi lười chung với Tống Ái Hoa, bây giờ làm ăn buôn bán nhỏ cũng là dựa vào Lưu Hạ Nham dìu dắt.
Anh ta có gì?
Rời khỏi người khác, bản thân anh ta chẳng là cái thá gì hết.
Nhìn bộ dáng không có tự tin này của anh ta, trong lòng bà Tiết vẫn hơi áy náy, tự kiểm điểm lại mình xem có phải đã tạo áp lực quá lớn cho anh ta rồi không.
Bà Tiết: “Không phải mày không có năng lực mà là anh hai mày và Minh Xuân quá lợi hại. Hai đứa tụi nó không ở nhà, mày với anh cả ở Tiết Gia Đồn cũng coi như có thể sống qua ngày, sao lại không kết đối tượng được chứ?”
Anh cả Tiết cũng cười: “Mẹ nói đúng đấy.”
Anh ba Tiết cười hì hì, gãi đầu, vậy mà còn có hơi ngại ngùng.
Bà Tiết: “Cho dù con gái người ta vui lòng nhưng cũng không thể tùy tiện qua loa được, vẫn phải tìm bà mai đến.”
Anh cả Tiết: “Có luôn rồi mẹ, kêu Lưu Hạ Nham nói vun vào coi sao.”
Anh ba Tiết: “Bỏ đi, bản thân Lưu Hạ Nham còn chưa kiếm được vợ thì thôi, lại còn nói giúp em.”
Bà Tiết giơ tay muốn vả anh ta một cái, nhưng nghĩ đến con trai chung quy cũng gần ba mươi rồi, không thể tùy tiện đánh tới đánh lui nên cưỡng chế rút tay về: “Không phải còn có nhà thông gia hay sao? Nhờ nhà mẹ đẻ của chị hai mày nói giúp cũng cho mày thể diện?”
Anh ba Tiết cười khì khì, đáp: “Như thế thì được ạ.”
Bà Tiết kêu anh ba đi tìm Lưu Diễm Lệ và Đại Đệ về rồi lại bàn bạc tiếp.
Anh ba Tiết tìm người, anh cả Tiết không nhàn rỗi được lại bắt đầu sửa chuồng gà, đắp dải đất cao cho luống rau, lại cuốc một lúc sau đó dựng giàn cho đậu cô ve.
Trong ngoài sân hoa cỏ cây cối rực rỡ đủ màu, góc đông nam là chuồng gà, góc tây nam là giàn đậu cô ve, còn trồng bí đỏ và bầu, đều bò hết lên hai cây hòe ở trong góc đó. Vốn chuồng gà phải dựng ở góc tây nam, nhưng vì có hai cái cây này mới đặt ở góc khác.