Chương 979: Thật không thú vị!
Lúc Lưu Diễm Lệ nói chuyện với Lâm Tô Diệp và bà Tiết còn rất hào phóng thoải mái, nhưng khi đối mặt với hai người đàn ông là anh cả Tiết và anh ba Tiết, chung quy vẫn hơi xấu hổ.
Dù sao cô ta cũng chưa từng thấy cô gái nào bên cạnh tự mình tìm đối tượng cho mình cả.
Bà Tiết thấy ba đứa trẻ đã ăn xong lại ngồi ở đó không đi, mới nhắc nhở: “Đại Quân, mau đi học đi.”
Đại Quân đứng dậy, dẫn Toa Toa và gọi Tiểu Lĩnh đi.
Hai mắt của Tiểu Lĩnh lại sáng choang, theo kinh nghiệm của cậu bé chắc chắn đây là cảnh xem mắt rồi, giống y của đại ca và cô Ngưng!
Đại Quân trực tiếp lôi cậu bé đi, hơn nữa còn uy hiếp không cho phép vòng ra sau nhà nghe lén.
Tiểu Lĩnh vẫn chưa thỏa mãn: “Có kịch tội gì không xem? Cũng có tốn tiền đâu nào.”
Thật không thú vị!
Đứa trẻ này học từ dùng rất lung tung.
Đợi mấy người đều ăn cơm xong, bà Tiết nói với Lưu Diễm Lệ: “Con gái, cháu dẫn cháu gái cả nhà bọn thím ra ngoài đi dạo, làm quen với xung quanh một chút đi.”
Lưu Diễm Lệ dẫn Đại Đệ ra ngoài.
Bà Tiết nói lại ý của Lưu Diễm Lệ với anh ba Tiết: “Thằng ba, mày cũng không thể kéo dài mãi được, còn lề mề nữa sẽ ế cả đời mất.”
Anh ba Tiết còn hơi ngơ ngác: “Mẹ, mẹ có ý gì ạ?”
Bà Tiết: “Lưu Diễm Lệ người ta muốn làm vợ mày, mày không chịu sao?”
Anh ba Tiết trợn tròn mắt: “Cái gì? Cô ta làm thật á hả?”
Anh ta và Lưu Hạ Nham cùng nhau làm ăn buôn bán nhỏ, hai người rất thân, thường xuyên tới nhà nhau ở.
Thường thì cày bừa, trồng trọt vụ xuân, thu hoạch màu xuân và thu hoạch vụ thu là ba lúc bận rộn nhất, bọn họ sẽ không ra ngoài làm, những thời gian khác trên cơ bản Lưu Hạ Nham đều không ra ruộng, anh ba Tiết cũng học theo anh ta xin nghỉ.
Mùa đông năm ngoái và đầu xuân năm nay, bọn họ ở Lâm Gia Đồn vài ngày, đợt đó có chạy tới bên huyện Dư Ngô buôn bán.
Lưu Diễm Lệ là người trong tộc nhà Lưu Hạ Nham, bình thường cũng tới nhà anh ta chơi, có chuyện hay không đều thích nói với anh ba Tiết.
Hai người cũng coi như quen thuộc.
Tháng tư năm nay sau vụ gieo trồng mùa xuân, trước vụ gặt lúa mạch, anh ta và Lưu Hạ Nham chạy tới thành phố một chuyện rồi ở lại Lâm Gia Đồn.
Đột nhiên một ngày kia Lưu Diễm Lệ tìm anh ta nói chuyện ấp a ấp úng, hỏi anh ta có muốn tìm đối tượng không, sao vẫn chưa quyết định được?
Anh ba Tiết còn tưởng cô ta hóng chuyện của mình.
Năm ngoái anh ta xem mắt rất thuận lợi, kết quả cuối cùng đều không thành, bên nữ nói mấy lời quái lắm, anh ta vừa bối rối vừa tức tối, cuối cùng quyết định ứ xem mắt nữa, kiếm tiền không ngon hơn sao?
Lưu Diễm Lệ đột nhiên nói với anh ta chuyện này, phản ứng đầu tiên của anh ta là cô ta chê cười mình!
Trước đó Lưu Diễm Lệ đỏ mặt, nói muốn giới thiệu một người cho anh ta.
Anh ba Tiết bực mình, nói được, cô phải đảm bảo đừng lừa người mới được.
Lưu Diễm Lệ nói đảm bảo, đợi anh ba Tiết truy hỏi là ai, cô ta mới nói: “Anh thấy em được không?”
Được không?
Lúc đó anh ba Tiết chỉ muốn đảo trắng mắt, cô gái này không những muốn chê cười anh ta mà còn muốn chơi đùa anh ta, lừa anh ta nữa.
Cô ta mười tám, còn là con gái lớn chưa chồng, sao lại muốn tìm một trai đẹp hết thời kết hôn lần hai, lớn hơn cô ta tám tuổi chứ.
Anh ta cũng không có văn hóa gì cả, nghĩ đến nữ giới có thể nói là người đẹp hết thời thì nam giới cũng có thể là trai đẹp hết thời đi.
Lưu Diễm Lệ nói là thật, nhưng anh ta cũng hoàn toàn không tin, đặc biệt là nghe thấy cha mẹ cô ta phóng tin đồn nói muốn tìm một người giàu có cho con gái mình, anh ta vừa nghĩ đến mình cũng chẳng giàu có gì cho cam, không đủ tiêu chuẩn của người ta.
Chủ yếu là Lưu Diễm Lệ nói anh ta thông minh lại lương thiện, cần miễn còn siêng năng, dịu dàng lại thành thật… bạn nghe thử xem, đây là lời hay sao? Đây rõ ràng là đang chế giễu anh ta.
Mẹ ruột của anh ta còn nói anh ta “gian lười tham xấu” “vừa ngu vừa đần” mà Lưu Diễm Lệ lại nói như vậy, ai thèm tin? Dù sao anh ta cũng chẳng tin.
Nhưng có thế nào anh ta cũng không ngờ Lưu Diễm Lệ có thể chạy đến tận tỉnh thành nói với mẹ và chị dâu anh ta.
Cô ta dám lừa anh ta nhưng không dám lừa mẹ anh ta và chị dâu đi?
Anh ba Tiết thật sự khiếp sợ rồi! Tròng mắt suýt thì rớt ra ngoài.