Chương 995: Sính lễ, tính sổ 5
Làm công thời vụ ở thành phố cũng tốt hơn là trồng trọt ở nông thôn.
Anh ta lập tức vừa cười vừa rót rượu cho Châu Kim Tỏa và bà Tiết: “Bác gái, chị cháu đang làm công tạm thời ở đơn vị nào vậy? Còn tuyển người không ạ?”
Bà Tiết cười đáp: “Ôi, bác cũng không biết, con dâu nhà bác sắp xếp cho.”
Lâm Tô Diệp là con gái của Châu Kim Tỏa, cô sắp xếp công việc tạm thời cho vậy nhà họ Lưu cũng phải nhớ cái tốt của người ta một chút, sau này ủng hộ Châu Kim Tỏa làm việc hơn.
Mẹ Lưu sẽ biết nếu như sau này muốn mời vợ của sĩ quan sắp xếp công việc thì phải lấy lòng Châu Kim Tỏa.
Về phần chuyện sắp xếp công việc này, Lâm Tô Diệp đã sớm nghĩ đến, cô cũng không ngại gì.
Đợi làn gió cải cách mở rộng thổi tới, trong thành phố đến đâu cũng xây dựng công trình lớn, cần rất nhiều công nông dân tới bổ sung sức lao động cho nên muốn tìm công việc cũng vô cùng dễ dàng.
Đến khi ấy vấn đề lớn nhất không phải không tìm được công việc mà là các đại đội và đội sản xuất vì sức lao động thiếu hụt và căng thẳng, không cho phép các xã viên xin nghỉ ra ngoài, người trộm ra ngoài đều phạt tiền như nhau.
Hai vợ chồng già nhà họ Lưu cũng có thể co có thể duỗi, một khi đã chấp nhận mối hôn sự này rồi lập tức cảm thấy chỗ nào cũng tốt hết, dù sao chẳng vớt được hai trăm đồng tiền sinh lễ, đương nhiên cũng không thể trở mặt mà phải cố hết khả năng xây dựng quan hệ tốt mới được.
Bọn họ nhiệt tình giữ Châu Kim Tỏa và bà Tiết ở lại ăn hai bữa cơm, mấy người trẻ tuổi như anh ba Tiết không chịu được ở lại nhà người già, buổi tối bọn họ đều tới chỗ Lưu Hạ Nham náo nhiệt.
Sáng hôm sau, mẹ Lưu tới nhà họ Lâm chủ động thể hiện thái độ với bà Tiết: “Nhà thông gia hào phóng không tính toán, nhưng chúng tôi bị lừa hiểu lầm con rể, không thể bỏ qua như vậy được.”
Nhà họ Lưu bọn họ mất mặt, uất ức, dựa vào cái gì Tống Ái Hoa lại không sao?
Bà Tiết cũng đang bàn bạc với Châu Kim Tỏa muốn đi tìm Tống Ái Hoa tính sổ đây.
Anh ba không tiện tính toán với vợ cũ nhưng một bà mẹ chồng trước như bà ta lại không cho phép người ta sỉ nhục con trai mình. Cô chửi nó vừa lười vừa tham cũng được, nhưng cô bịa đặt nó không được là có ý gì?
Hai vợ chồng ông Lưu dẫn theo con trai lớn và hai đứa cháu trai cao to hộ giá hộ tống bà Tiết đi tìm Tống Ái Hoa.
Lần trước ông Lưu tới Tống Gia Trang nghe ngóng tin tức, vừa vặn Tống Ái Hoa về nhà mẹ đẻ tặng thịt heo và dạ dày heo nên đã lừa bọn họ một phen.
Đương nhiên bây giờ ông Lưu cảm thấy mình là tới chống lưng cho con gái và con rể, vì lời bịa đặt của Tống Ái Hoa mà bọn họ suýt chút nữa đã bỏ lỡ đứa con rể tốt như thế, khiến con gái bọn họ không tìm được đối tượng tốt, bọn tôi có thể dễ dàng tha thứ cho cô được sao?
Bọn họ chạy xe ngựa, khoảng năm giờ chiều đã tới công xã Hồng Kỳ.
Đồ tể ở công xã Hồng Kỳ họ Trương, tên là Trương Nhất Đao, dáng người không cao nhưng lại vô cùng cường tráng, vai rộng eo to giống như một ngọn tháp nhỏ. Trên người anh ta quanh năm dính mỡ, mùa hè để trần cánh tay lại càng dụ một đám ruồi bu quanh người, lúc đi đường thịt ở cổ, ngực và bụng đều rung theo.
Thời buổi này ngoại trừ có bệnh trong người ra thì thật sự không tìm ra được mấy người béo như thế, thường không phải đầu bếp thì chính là người bán thịt heo.
Trương Nhất Đao vốn sống ở thôn Đại Hà bên dưới, hai năm này kinh tế công xã tốt lên nên mở một sạp thịt heo ở hợp tác xã tiêu thụ, tuyển người giết thịt và bán thịt heo từ công xã mình.
Như vậy nếu các xã viên ở công xã cần cũng có thể mua được thịt heo về.
Trương Nhất Đao dựa vào bản lĩnh giết heo lọc xương xuất sắc của mình có được phần công việc này.
Hiển nhiên Tống Ái Hoa cũng theo lên công xã ở, sau khi cô ả và Trương Nhất Đao kết hôn cũng không sinh con của mình, mỗi ngày đều phải giặt quần áo, nấu cơm cho mấy đứa con riêng của chồng, cô ả cũng rất phiền muộn.
Đương nhiên chuyện phiền muộn cũng không chỉ có nhiêu đây mà còn có cả Trương Nhất Đao nữa.
Tuy rằng Trương Nhất Đao có thể cho cô ả ăn thịt heo, nhưng không đẹp trai cao lớn bằng anh ba Tiết, không biết dỗ người bằng anh ba Tiết, không nghe lời bằng anh ba Tiết, không bằng anh ba Tiết…
Ngoại trừ một điểm có thể cho ăn thịt heo này ra thì Trương Nhất Đao cũng chẳng được thêm điểm nào cả.
Không so sánh còn đỡ, vừa so sánh cô ả đã càng hoài niệm cuộc sống trước đây, càng ngày càng lưu luyến anh ba Tiết hơn. Cô ả thường xuyên lấy ít lòng heo đi bán cho hai vợ chồng Tôn Lại Tử ở Tiết Gia Đồn để bọn họ giúp mình nhìn chằm chằm vào anh ba Tiết, có chuyện gì thì nói cho cô ả biết.