Chương 994: Sính lễ, tính sổ 4
Sau khi bà Tiết về Tiết Gia Đồn đã lặng lẽ tìm người xem ngày, chọn một ngày hoàng đạo, mượn xe ngựa của đội sản xuất chở sính lễ đã chuẩn bị xong, dẫn anh cả Tiết và anh ba Tiết đích thân tới Lâm Gia Đồn hỏi cưới.
Anh ba Tiết sắp đính hôn, hiển nhiên Lưu Hạ Nham cũng thể hiện tấm lòng, anh ta chuẩn bị một ít món quà tặng tới nhà họ Lâm, còn tổ chức một đội chiêng trống, tấu sáo đánh trống vô cùng náo nhiệt vui vẻ.
Bà Tiết và Châu Kim Tỏa cũng là hai chị em tốt, có Châu Kim Tỏa giúp đỡ sắp xếp, bà ta cũng không cần lo lắng tí nào.
Châu Kim Tỏa cũng chuẩn bị một ít quà, lại kêu hai đứa con trai mình giúp gánh đi chung đến nhà họ Lưu đưa sính lễ.
Bốn người đàn ông dáng người cao ráo, tướng mạo đường hoàng, gánh quang gánh đi theo Châu Kim Tỏa và bà Tiết tới nhà họ Lưu xin dâu.
Đội chiêng trống thổi tưng bừng, náo nhiệt vô cùng.
Dọc theo đường đi khiến người trong toàn thôn đều chạy ra vây xem, náo nhiệt cứ như đội văn nghệ về quê vậy.
“Ôi chao, chú Lưu thật nở mày nở mặt quá!”
“Thím Lưu đẻ được đứa con gái tốt lại gả cho một người tốt, xem sính lễ người ta cho kìa, thật hào phóng quá!”
“Còn không phải sao, mười tám dặm thôn cũng là lần đầu tiên thấy đấy!”
Ông Lưu và mẹ Lưu nhìn thấy lập tức không còn ý kiến nữa, vô cùng hài lòng với hôn sự này.
Nhìn người bê lễ của người ta đi, thật có thể diện!
Nhìn ánh mắt ngưỡng mộ khắp phố này đi, thật thoải mái!
Nhìn mấy thứ mà người ta tặng tới xem!
Ăn được, dùng được, lại còn đầy ắp, thật sự không hề keo kiệt tí nào.
Cái mình tính đến có mà không tính đến cũng có, người ta đều cho hết, còn cho rất nhiều, rất đủ!
Sính lễ hỏi cưới cho hai mươi đồng tiền.
Bà Tiết cũng chẳng thiếu năm đồng tiền này, con trai mình mười phân vẹn mười, con gái đối phương cũng mười phân vẹn mười, hai mươi rất tốt, bà ta cũng nỡ bỏ khoản tiền này ra.
Tuy rằng không vớt được hai trăm đồng tiền nhưng lại khiến cha Lưu và mẹ Lưu cảm thấy còn có thể diện hơn cả hai nghìn đồng.
Bây giờ bọn họ nghĩ lại, hai trăm vốn cũng không có khả năng.
Thời buổi này phần lớn gia đình chỉ cho sính lễ mười đồng tiền, mười hai, mươi lăm đồng đã rất cao rồi, nhà họ Tiết người ta cho hai mươi đồng là đã rất hào phóng.
Con gái cũng nói sau này sính lễ của hai đứa em trai cô ta sẽ bỏ một nửa, hai vợ chồng già dưỡng lão cô ta cũng sẽ lo chung với anh em.
Có sao cũng tốt hơn là con gái đoạn tuyệt quan hệ không về nhà nữa.
Bà Tiết nói với hai vợ chồng già: “Thằng ba nhà chúng tôi đang ở đây, ông bà qua đây tự kiểm tra xem nó có chỗ nào không ổn?”
Lời này vừa nói ra, ông Lưu và mẹ Lưu xấu hổ chỉ muốn độn thổ cho xong, chỉ hận không thể tìm một cái khe chui vào.
Châu Kim Tỏa cười bảo: “Cũng không thể nghe phong phanh rồi coi thành thật, người ta nói sao thì là như thế được?”
Ông Lưu nhục nhã như bị người vả vào mặt, một tay ôm mặt, xấu hổ nói: “Ôi, ngu rồi, ngu rồi.”
Đúng là tham thì thâm, nếu không phải vì đòi thêm tiền sính lễ thì có cần mất mặt đến vậy không?
Mẹ Lưu cũng cảm thấy mất thể diện, vội vàng bù vào, nói với Châu Kim Tỏa và bà Tiết: “Cũng tại Tống Ái Hoa đó nói vớ va vớ vẩn với chúng tôi, nhà thông gia yên tâm, sau này chúng tôi sẽ đi tìm cô ta tính sổ!”
Tống Ái Hoa này không có lòng tốt, hóa anh ba Tiết người ta không có vấn đề gì cả, là cô ả ly hôn không cam lòng, vẫn còn nhớ thương anh ba Tiết người ta, không muốn cho người ta tái hôn.
Thật sự quá xấu xa!
Nhà họ Lưu bày cỗ, mở tiệc mời bà mai và nhà thông gia.
Nếu đã trao sính lễ vậy bà Tiết cũng nói với cha Lưu và mẹ Lưu chuyện Lưu Diễm Lệ đã không còn làm bảo mẫu cho nhà Lâm Uyển Tinh nữa, mà tìm một công việc làm thời vụ khác, bao ăn bao ở, một tháng trả tám đồng tiền.
Hiển nhiên bà ta sẽ không nói rõ sự thật cho nhà họ Lưu, dù sao hai vợ chồng già này cũng không đáng tin đến thế, nếu như biết Lưu Diễm Lệ kiếm tiền nói không chừng lại đỏ mắt làm loạn.
Về phần làm việc ở đâu lại càng không cần nói cho bọn họ biết.
Ông Lưu còn muốn hỏi tại sao không làm người giúp việc cho nhà thủ trưởng nữa thì lại bị mẹ Lưu mắng.
Hỏi làm gì? Ngu à! Con trai thứ hai nhà người ta cũng là sĩ quan lớn, con dâu thứ ba có thể làm bảo mẫu được sao? Chắc chắn phải tìm một công việc có thể diện hơn rồi.
Em hai Lưu nghe thấy nhà họ Tiết tìm công việc cho chị không khỏi có hơi động lòng. Tuy rằng là công việc tạm thời chứ không phải biên chế chính thức nhưng cũng là công việc, có tiền kiếm được mà.