[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 133 - Chương 133: Mùng Ba Năm Mới (1)

Chương 133: Mùng Ba Năm Mới (1) Chương 133: Mùng Ba Năm Mới (1)Chương 133: Mùng Ba Năm Mới (1)

Triệu Đông Lâm kéo cô vào trong ngực, anh cười nói ở bên tai cô: "Ngay cả khi anh có một ngàn một vạn tâm nhãn, thì tất cả những thứ được hàm chứa ở bên trong đều là em."

Những lời thì thâm nóng bỏng tràn đầy mùi rượu làm cho khuôn mặt của Giai Tuệ lập tức nóng lên, chân của cô hơi nhữn ra giống như phản xạ, cô đẩy Triệu Đông Lâm ra và đứng dậy, cô vén những sợi tóc rơi lòa xòa lên bên tai, cô hừ một tiếng và bước ra khỏi phòng, cô sợ nếu mình tiếp tục ở đây thì hai người sẽ xảy ra chuyện.

Ngày hôm sau là ngày mồng ba tết, sáng sớm Triệu Thải Hà với chồng là Lý Vượng Bình cùng nhau mang theo con gái Đại Nha, con trai Nhị Bàn cùng nhau về nhà mẹ đẻ.

"Nhị Bàn, tới đây, để bà ngoại nhìn xem có mập lên không nào?”

Vào sân, Trương Xảo Nhi đã ôm lấy cháu ngoại nhỏ, thơm một cái lên gương mặt bụ bẫm của cậu bé.

"Sao có thể không béo được, mẹ xem này mặt con bé giống như màn thầu vậy, hiện tại con bé ăn nhiều lắm, mỗi lần ăn một chén cơm đầy, gần đây ăn tết trong nhà không phải có thịt sao, ai dồi ôi, mấy miếng thịt mỡ ăn chớp mắt, còn ăn nhiều hơn con nữa."

Người già thích nhất là cháu bé khoẻ mạnh kháu khỉnh, nhìn qua là thấy vui rồi.

"Có thể ăn được là phúc, trẻ con ăn nhiều lớn lên mới chắc nịch, thân thể mới khoẻ mạnh, không dễ sinh bệnh."

Trương Xảo Nhi ôm Nhị Bàn không được bao lâu cánh tay đã hơi mỏi, bà ấy cười vỗ cái mông nhỏ của Nhị Bàn, cười nói: "Thật đúng là mập lên, ôm ở trong tay giống như ôm cục đá vậy." Triệu Thải Hà cười trả lời: "Đừng ôm nữa mẹ, mẹ mau buông bé xuống đi, Tết nhất, đừng tự làm trật eo mình."

Triệu Đông Lâm Triệu Đông Hà nói chuyện với vợ chồng Lý Vượng Bình, mấy đứa trẻ con cùng nhau chơi đùa ở trong sân, Trịnh Nguyệt Phân cầm một đống hạt dưa ngồi ở cửa sổ cắn, quan hệ của cô ta với mấy cô chị chồng đều giống nhau, ngần ấy năm vẫn luôn như vậy không gần không xa.

Ai cũng không chú ý tới Giai Tuệ không ở trong sân, không được chốc lát, Giai Tuệ cầm cặp sách từ trong phòng ra, vải màu xanh lục, trên đó còn treo một con cún bông nhỏ màu vàng, là Giai Tuệ tự mình khâu vá thủ công.

"Đại Nha, cháu xem cháu có thích cái cặp này hay không, chờ cháu khai giảng dùng được không?”

Đại Nha tám tuổi, đã học lớp 2, Giai Tuệ đã làm cho cô bé một chiếc cặp từ vải thừa làm quần áo của cô.

Sở dĩ nghĩ đến làm cặp sách cho Đại Nha, chủ yếu vẫn là vì lấy lòng chị chồng Triệu Thải Hà này.

Đại Nha nhìn thấy cặp sách thì đôi mắt đều sáng lên, sau khi nhận thì quả thực yêu thích không buông tay, đặc biệt là con cún bông nhỏ màu vàng kia, hình tượng rất thật, đáng yêu không chịu được.

“Thật xinh đẹp.”

Đẹp hơn tất cả những cặp sách mà cô bé từng nhìn thấy.

Triệu Thải Hà cũng đi tới, khen nói: "Giai Tuệ, thủ nghệ của em cũng thật tốt, con chó con này làm thế nào mà làm được vậy."

Giai Tuệ cười nói: "Vẽ hình dáng xong rồi dùng kim chỉ khâu lại, nhét chút bông vào bên trong là được.”

Khi còn nhỏ cô từng học phác hoạ, có khả năng vẽ tranh nhất định, đối với cô mà nói vẽ mấy cái tranh hoạt hình gì đó chỉ là chuyện nhỏ. "Con chó con này còn rất thú vị, thật không biết em lớn lên như thế nào, rõ ràng đều là người giống nhau, sao chị lại đần như vậy, cái gì cũng không biết."

"Em đây cũng tự mò mẫm thôi, Đại Nha thích là được rồi."

"Rất thích chứ, cảm ơn em dâu."

Lúc Triệu Thải Hà gả cho Lý Vượng Bình thì Triệu gia còn giàu sang, Triệu Đông Lâm ở bộ đội cũng là đi từng bước một, từ ban trưởng leo đến chức đại đổi trưởng, bởi vậy lúc ấy Triệu Thải Hà gả cho Lý Vượng Bình chính là môn đăng hộ đối, sau đó Triệu gia đến thời kỳ hoàng kim, điều kiện Lý gia so ra thì kém Triệu gia.

Bởi vì có đứa em trai có tài, nên những ngày tháng Triệu Thải Hà ở nhà chồng vô cùng tốt, chẳng sợ sinh con đầu lòng chính là con gái cũng không bị mẹ chồng mạt sát, phải biết rằng, người mẹ chồng kia của cô ấy là người rất trọng nam khinh nữ.

Hơn 9 giờ bắt đầu chuẩn bị cơm trưa, hôm nay là Giai Tuệ chủ bếp, Mỹ Hương giúp việc bếp núc, Triệu Thải Hà với Trương Xảo Nhi cùng nhau ngồi ở cửa phòng bếp nói chuyện phiếm.

"Thôn chúng con có thằng nhóc không tồi, là con út trong nhà, lớn lên nhanh nhẹn, tính tình cũng tốt, lúc ăn tết mẹ nó nói phải tìm đối tượng cho nó, con thấy nó với Mỹ Hương rất thích hợp, muốn xem mặt hay không?”

"Cha mẹ nó là người thế nào, có dễ ở chung không?"

Tính cách cha mẹ nhà trai là vấn đề suy xét hàng đầu để Trương Xảo Nhi tìm đối tượng cho con gái, thật sự là tích cách của con gái quá ôn hòa, nếu gặp phải bà mẹ chồng hung dữ, cô ấy có thể bị ăn đến xương cốt không chừa một miếng nào.

"Nhà nó có mấy đứa con trai? Kết hôn xong có ra ở riêng không?”
Bình Luận (0)
Comment