Chương 135: Mùng Ba Năm Mới (3)
Chương 135: Mùng Ba Năm Mới (3)Chương 135: Mùng Ba Năm Mới (3)
Chị dâu này quả thật đã dạy cho cô ấy rất nhiều thứ, lớn lên xinh đẹp, tính tình cũng tốt, người lại hào phóng biết lễ, mục tiêu của cô ấy chính là có một ngày có thể giống như chị dâu vậy.
Cô ấy cũng hiểu rõ một đạo lý, chính là không thể tin hoàn toàn tin lời đồn đại của người ta, trước khi gặp chị dâu, rất nhiều người đều nói chị dâu từng ly hôn, yếu đuối như thế nào, lầm lì nói không ra một câu như thế nào, không xứng với anh trai của cô ấy như thế nào, sau khi nhìn thấy người thật mới phát hiện cô tốt như thế này, trừ bỏ chuyện từng ly hôn thì một chút khuyết điểm cũng không có, hiện tại nhìn thấy bộ dáng chị dâu với anh trai cô ấy ân ái, Mỹ Hương đều vì chị dâu mà cảm thấy vui vẻ, người phụ nữ tốt như vậy, nên mới xứng với người đàn ông tốt như anh trai cô ấy.
"Con thấy Hắc Đản còn vui vẻ hơn trước kia, xem ra em dâu đối xử với cậu bé không tồi."
"Nói thật, mẹ ruột chẳng qua cũng chỉ như thế, các mặt đều vì con cái suy xét đến, lần trước bắt đầu dạy Hắc Đản biết chữ, mỗi ngày đọc một đoạn é Tam Tự Kinh ) , hơn nữa, đứa bé Hắc Đản này rất thông minh, vừa học liền biết, cũng chịu được khổ, Giai Tuệ nói, Hắc Đản chỉ cần học tập thật tốt, vê sau thành tích tuyệt đối không kém, khẳng định có thể thi đậu đại học."
"Đông Lâm khi còn nhỏ học tập tốt, Hắc Đản chắc chắn là theo gen cha."
Chỉ đáng tiếc, về sau em trai lớn nói không chừng cũng chỉ có hai đứa nhỏ là Hắc Đản với Anh Bảo.
*x**
Cải trắng hầm thịt viên, canh xương hầm củ cải chua, trứng gà xào tỏi, củ cải đậu phộng non, hầm bí đỏ, cá kho, tràn đây một bàn.
"Tới đây, nếm thử cơm mợ cả làm ngon lắm không thể ăn." Hôm nay Đại Nha được tặng cặp sách nên vô cùng vui vẻ, nói ngọt khen nói: "Mợ cả làm được đồ ăn ngon nhất, còn ăn ngon hơn so với mẹ con làm."
Giai Tuệ cười nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cô bé: "Ái chà, cái miệng nhỏ này cũng thật biết nói chuyện, thích ăn thì ăn nhiêu một chút nhé."
"Có kẹo quên mẹ đây mà, về sau đừng trông cậy vào nó hiếu thuận."
"Ai nói thế chứ, Đại Nha chúng ta rất là thành thật, nói toàn là lời trong lòng, đúng không?”
Đại Nha gật đầu thật mạnh, nhìn về phía mẹ cô bé với vẻ mặt cười đắc ý.
Anh Bảo thấy Giai Tuệ với Đại Nha nói chuyện, nhìn Giai Tuệ méo miệng há mồm, bộ dáng sắp khóc đến nơi.
"Làm sao rồi, cái miệng nhỏ này sao dài như chai dầu thế, ai chọc con tức giận thế?"
"Mẹ, ôm.”
Giai Tuệ buông đũa xuống ôm Anh Bảo vào trong ngực.
"Được, ôm thì ôm, sao đột nhiên lại muốn ôm một cái?"
Mỹ Hương cười nói: 'Phỏng chừng là ghen tị, thấy chị nói chuyện với Đại Nha, trong lòng không dễ chịu."
"Có phải không hả? Con ghen tị hả?"
Anh Bảo vùi đầu vào trong lòng ngực Giai Tuệ không chịu ngẩng đầu lên, có thể là biết người khác chê cười cô bé nên xấu hổ.
Ăn cơm xong Triệu Thải Hà chủ động xin ra trận muốn rửa chén, Giai Tuệ với Mỹ Hương nói không cần, Trịnh Nguyệt Phân không nói chuyện.
"Để chị rửa đi, nhàn rỗi cả một buổi sáng không chịu ngồi yên."
"Chị về nhà mẹ đẻ phải nghỉ ngơi thật tốt, mấy khi mới có cơ hội." Lời này của Giai Tuệ rất đúng, phụ nữ cũng không phải rất khó khăn sao, bình thường ở nhà chông một khắc cũng không được nhàn rỗi, hôm nay nhờ phúc của em chị đã nhàn rỗi nửa ngày rồi.
"Trước kia không nhìn ra cô ta không hiểu chuyện như thế, Giai Tuệ vừa vào cửa mới bộc lộ ra."
Không biết cách làm người chút nào, không giúp đỡ nấu cơm, tuy nói rửa chén chính mình rửa, nhưng ngay cả tỏ thái độ chút cô ta cũng không có, chị chỉ khách khí một câu, thế mà còn để cho chị rửa thật sao?
"Đúng là không làm cho người ta bớt lo, càng sống càng đi lùi."
"Cũng may Giai Tuệ là người rộng rãi, không so đo với cô ta, nếu cưới phải người gây ồn ào, thì thời gian này coi như đã náo loạn rồi."
"Ai nói không phải đâu."
Đối với đứa con dâu Giai Tuệ này, Trương Xảo Nhi vẫn rất vừa lòng, có thể sớm ngày sinh cho Đông Lâm thêm một đứa con nữa thì càng viên mãn.
Nửa tháng sau, Đại Nha đeo cặp sách mới đi trường học, cặp sách của cô bé hấp dẫn ánh mắt các bạn học.
"Lý Giai Dĩnh, cặp sách của cậu mua ở chỗ nào thế?"
Đại Nha tên là Lý Giai Dĩnh, là sau khi cô bé đi học Triệu Đông Lâm mới lấy tên, ngụ ý là thông minh ưu tú.
Đại Nha còn chưa trả lời, bạn học nữ hỏi chuyện đã duỗi tay, muốn sờ con cún con treo trên cặp của Đại Nha, bị Đại Nha đập cái tay ra.
"Đừng chạm vào, đừng làm bẩn của mình."
Nếu không phải muốn cho các bạn học xem, thì cô bé còn luyến tiếc treo chó con tới đây đâu, ngày đó mợ thấy bé thích con chó con này, lại làm cho cô bé một con thú bông lớn hơn nữa, có thể ôm ngủ, là mèo con có chòm râu thật dài, mỗi đêm ngủ Đại Nha đều ôm lấy, ngay cả Nhị Bàn muốn chạm vào một chút cũng không cho.