[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 137 - Chương 137: Anh Sẽ Ủng Hộ Em Chứ? (2)

Chương 137: Anh Sẽ Ủng Hộ Em Chứ? (2) Chương 137: Anh Sẽ Ủng Hộ Em Chứ? (2)Chương 137: Anh Sẽ Ủng Hộ Em Chứ? (2)

“Tin tức phía trên đưa tới, Tứ Nhân Bang suy sụp, thời kì đặc thù, lãnh đạo trong huyện phòng ngừa các cấp trong công tác xuất hiện chỗ sơ suất, cho mọi người họp để sắp xếp một chút."

Anh cũng chỉ có thể nói những lời này, đây là vợ nhà mình hỏi mới nói hai câu, nếu người khác hỏi, Triệu Đông Lâm sẽ không nói, kết hôn với Giai Tuệ hai năm qua, anh biết Giai Tuệ là người không nói nhiều, thông minh thấu hiểu lòng người, lời gì nên nói lời gì không nên cô tự nắm chắc.

Đổng Giai Tuệ nghĩ thâm, quả nhiên là chuyện này, cái này biểu thị quốc gia sắp bắt đầu kỷ nguyên mới, tốc độ cải cách và mở cửa sẽ tiến thêm một bước nữa, còn có, thi đại học chẳng mấy chốc sẽ đưa vào danh sách quan trọng.

Kỳ thật Đổng Giai Tuệ đã sớm lật ra sách giáo khoa cao trung của nguyên chủ, hiện đại cô là học bá, nhưng dù sao sách vở tri thức niên đại này cũng có khác biệt rất lớn so với hậu thế, sớm quen thuộc thì có thể sớm chuẩn bị, bảo đảm tuyệt đối không thể sai sót.

Ngoại trừ sách giáo khoa, cô còn tìm một ít tài liệu ôn tập, có đôi khi còn ra vẻ quên một ít kiến thức tới hỏi Mỹ Hương, để Mỹ Hương thỉnh thoảng bị ép ôn tập kiến thức cao trung.

Mỹ Hương đã từng hỏi Giai Tuệ, hỏi tại sao cô lại muốn xem sách giáo khoa cao trung, Giai Tuệ trả lời là: "Chúng ta làm gia trưởng muốn lấy thân làm gương, tạo nên một tấm gương học tấp tốt cho trẻ con, Hắc Đản sang năm là lên tiểu học, mỗi ngày lúc cậu bé đọc sách, chị cùng học với bé, như thế để bé biết tâm quan trọng của học tập, một mặt khác, ôn cái cũ biết cái mới, tri thức chính là luôn học hỏi thì luôn mới mẻ, chị phát hiện những kiến thức này chị bỏ một thời gian không học thì sẽ đánh mất nó lúc nào không hay, nếu về sau Hắc Đản bọn nó trưởng thành, có khả năng đem bài đến hỏi chị, chị trực tiếp nói cho bọn nó chị không biết, vậy chị làm trưởng bối có phải quá mất mặt hay không?” Đoạn văn này hoàn toàn làm Mỹ Hương choáng váng, mặc dù cô ấy không rõ sách giáo khoa cao trung có liên quan gì với việc học tập của Hắc Đản, nhưng nghe chị dâu nói rất có lý.

Hiện tại cô ấy chính là fan hâm mộ nhỏ của Giai Tuệ, một năm này, dưới sự dẫn dắt của Giai Tuệ, trù nghệ của cô ấy tăng cao, học xong kỹ xảo làm quần áo cơ bản, Giai Tuệ còn giúp cô ấy làm túi sách bán cho cung tiêu xã, một năm kiếm lời hơn một trăm khối, người làm mai mối cho cô ấy đều sắp đạp phá ngưỡng cửa nhà cô ấy.

"Mẹ, những người bà mối giới thiệu kia vàng thau lẫn lộn, chúng ta phải tìm hiểu từng người một, kỳ thật kết hôn sớm cũng không có gì tốt, đi về nhà chông nào có dễ chịu như nhà mình, phải hầu hạ người già còn phải hầu hạ người nhỏ, rất mệt mỏi, dù sao xác suất gặp được một người mẹ chồng tốt như mẹ quá nhỏ, lại nói, Mỹ Hương cũng không vội lấy chông, chúng ta vẫn đừng nên gấp."

Lúc đầu Trương Xảo Nhi nghĩ mau mau tìm để cho con gái lấy người ta, bị Giai Tuệ nói kiểu này, con gái của mình cũng có ý này, bà ấy liền an tâm, chuẩn bị chờ con gái hai mươi tuổi mới tính tiếp.

Nếu chị dâu nói đọc nhiều sách tốt, vậy thì chắc chắn đọc nhiều sách tốt, thi thoảng Giai Tuệ bận rộn chuyện khác không có thời gian dạy Hắc Đản học tập, thì Mỹ Hương lấy sách ra dạy Hắc Đản, trước tiên dạy cậu bé nhận biết mặt chữ, lúc cậu bé đang tự mình tiêu hóa những thứ học được thì Mỹ Hương xem sách của mình.

Trịnh Nguyệt Phân nhìn thấy thường ngồi nói châm chọc, nói Triệu gia muốn ra mấy người Trạng Nguyên, người nhỏ còn chưa đến trường đã bắt đầu nhận biết mặt chữ, người lớn lại còn nghĩ mình là học sinh, cả ngày ôm lấy sách giả vờ giả vịt.

"Cũng chỉ có mẹ chồng của mình mới có thể cho phép, trong nhà không làm gì, cả ngày đọc sách, xem mình là tiểu thư trong thành, có trái tim của tiểu thư, thế nhưng lại có mệnh nha hoàn." Lời này sau khi truyền đi, mấy bà cô đã có tuổi trong thôn gặp được Trương Xảo Nhi cũng sẽ nói móc hỏi hai câu.

"Nghe nói con dâu đầu nhà bà ở nhà không làm cái gì, cả ngày đọc sách, có phải thật vậy hay không?

Trương Xảo Nhi nghe xong liền biết lời này là ai truyền đi, trong lòng phiền chán đứa con dâu thứ hai lắm mồm, trên mặt lại không biểu hiện gì, cong khóe miệng cười giải thích: "Không có chuyện gì, con dâu đầu không chỉ rất chịu khó, nấu cơm, chăm con, còn giúp người ta may may vá vá, lời này là nghe ai nói, cũng thật là không đáng tin."

"Ha ha ha, cái này, không phải nghe người khác truyền lung tung sao."

Hai người bận rộn xong nằm dài trên giường, Giai Tuệ nằm trong ngực Triệu Đông Lâm, cô nhìn màn trên đỉnh đầu, thấp giọng mở miệng nói: "Đông Lâm, em nói với anh một vấn đề."

Triệu Đông Lâm vỗ nhẹ lên cánh tay Giai Tuệ, giọng nói trâm thấp lại nhu hòa: "Được, em nói đi."
Bình Luận (0)
Comment