Chương 163: Cẩu Huyết Ngập Đầu (4)
Chương 163: Cẩu Huyết Ngập Đầu (4)Chương 163: Cẩu Huyết Ngập Đầu (4)
"Được rồi, con sau này sống thật tốt, nói tới nói lui vẫn phải trách mẹ, con dâu này là mẹ tìm cho con, vả lại, trước đó mẹ luôn muốn gia đình hòa thuận vạn sự hưng, ban đầu sau khi vào cửa cô ta không hề để lộ bản chất."
Triệu Đông Hà cười khổ, mẹ anh ta nghĩ thế cũng là chuyện đương nhiên, loại tính cách đó, không phải nói lộ là lộ ra ngay, mấy năm nay không ít lần anh ta nói hết lời, không phải người ta cũng không nghe lọt tai à?
Chỉ là thích so đo thì thôi đi, cứ nhắm một mắt mở một mắt bỏ qua cho xong chuyện, ít nhiêu vợ chồng bây giờ đều như thế, nhưng lần này, Trịnh Nguyệt Phân thật sự chạm đến ranh giới cuối cùng của anh ta, người phụ nữ cùng giường chung gối mỗi ngày lại có tâm tư ác độc như vậy, điều này khiến anh ta khó mà chấp nhận.
Triệu Đông Hà không muốn mẹ anh ta đi theo lo lắng, an ủi: "Mẹ, chuyện này không liên quan đến mẹ, tính cách này của cô ta, là mêm nắn rắn buông, mấy hôm không châm biếm mỉa mai là không chịu được."
Có một số việc, không thể trách người khác, thời gian qua trở thành như thế này anh ta cũng có một phần trách nhiệm lớn, ngay từ đầu khi có manh mối anh ta nên thẳng tay dập tắt không thương tiếc, nói cho cùng, vẫn quá mềm lòng với cô ta.
Trong thôn có không ít đàn ông lấy chuyện giáo huấn vợ làm niềm vui, uống rượu đánh một trận, trong lòng không thoải mái cũng đánh một trận, cãi nhau đánh một trận, anh ta không muốn biến bản thân thành dáng vẻ xấu xí đó, bây giờ xem ra, cô ta vẫn chưa ăn đủ giáo huấn.
"Con phải chào hỏi vợ anh con thật cẩn thận, lần này vợ con lại đắc tội người ta rất nặng."
Nếu không đứa cả cũng không trực tiếp đòi phân nhà.
"Con biết, con đã xin thứ lỗi, xin nhận lỗi." Ngay từ đầu anh trai không hề giận anh ta, nhưng mà anh cả cũng đã nói, nếu sau này Trịnh Nguyệt Phân lại nháo chuyện, anh sẽ không nhẹ nhàng bỏ qua như thế này.
"Vợ hiền chồng ít khổ, con phải hiểu rõ."
Lúc đó Triệu Đông Lâm còn nói câu này với em trai Đông Hà, đã phân nhà rồi, là thành hai gia đình, anh mong muốn em trai sẽ sống thật tốt, không lẫn quá nhiều không tốt, như chính anh nói, chỉ cần Trịnh Nguyệt Phân sau này không làm chuyện mất não, lấy chút chuyện trước kia anh sẽ không so đo nhiều, xem như nể mặt em trai và cháu trai.
Sau khi dọn dẹp nhà cửa xong Triệu Đông Hà đến nhà họ Trịnh, mang theo hai bình rượu, uống vui vẻ với ba vợ, anh cả của vợ.
Trịnh Nguyệt Phân thấy anh ấy tới cực kỳ vui vẻ, cuối cùng cũng có thể trở về, thật ra cô ta ở lại nhà mẹ đẻ không hề thoải mái.
Trên bàn cơm, Trịnh Lão Hán giơ chén rượu để con rể kính: "Đông Hà, xin lỗi, con gái ba không được dạy dỗ tốt, khiến nhà con thêm không ít phiền phức."
"Cái tính cách này của nó, đời này có lẽ không tốt đẹp được, con có thể nhịn thì nhịn, không nhịn được thì giáo huấn nó mọi người không trách con."
Nào có ba vợ nào nói vậy, nói thẳng với con rể, cậu không chịu nổi con gái tôi thì đánh nó hai cái người nhà mẹ đẻ chúng tôi sẽ không trách cậu, có thể thấy tính cách Trịnh Nguyệt Phân đã mài người nhà thành tình trạng không thể chịu đựng nổi.
Lần này trở về, Trịnh Nguyệt Phân quả thật an tĩnh mấy ngày, không làm ra chuyện ngu xuẩn gì, cùng lúc đó, Giai Tuệ mang thai hai tháng đã bắt đầu có phản ứng thai nghén, không có khẩu vị, ngửi thấy mùi đồ ăn là buồn nôn, mỗi sáng sớm rời giường chuyện đầu tiên làm là bưng bồn nôn, khiến Triệu Đông Lâm gấp không chịu được.
"Có em bé đều như vậy, còn có người nghiêm trọng hơn cả Giai Tuệ đấy, cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể chịu đựng, sống qua hai tháng này là được."
Trương Xảo Nhi vừa lo lắng cho con dâu, vừa muốn an ủi con trai, ngày nào cũng đổi cách để Giai Tuệ ăn cơm, chỉ cần là thứ cô muốn ăn, lập tức chuẩn bị, nghe nói có phương pháp chống nôn nào, cũng đòi làm cho bằng được.
Nhưng những "Phương thuốc thần tốt" mà bà ấy có được, có rất nhiều loại thảo dược gì đó, tới bà ấy cũng không dám dùng, là thuốc thì đều có ba phần độc, ai biết đây là thứ gì, không có độc còn đỡ, lỡ có độc thì sao?
Triệu Đông Lâm cau mày, mắt thấy vợ gầy đi trông thấy, ban đầu trên người còn có mấy lạng thịt, bây giờ càng gầy đến mức gió thổi qua đưa cô theo cũng được, anh nhìn không nhịn được mà đau lòng.
"Vậy phải làm sao đây, cứ vừa ăn vừa nôn như thế cũng không phải cách."
Mỹ Hương cũng gấp, nhưng cả chị dâu hai và chị dâu cả đều cùng mang thai, sao khẩu vị của chị dâu hai lại tốt như thế, không hề có phản ứng gì hết vậy.
Mấy hôm nay đồ ăn Giai Tuệ nấu phía Đông cũng sẽ đưa một phần qua phía Tây, mặc dù phân nhà, nhưng dù sao Trịnh Nguyệt Phân đã hoài thai, Trương Xảo Nhi vẫn cố gắng giữ đứa bé trong bụng cô ta.
"Con thấy chị dâu hai ngược lại khẩu vị rất tốt, không hề có dấu hiệu nôn nghén luôn."