[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 162 - Chương 162: Cẩu Huyết Ngập Đầu (3)

Chương 162: Cẩu Huyết Ngập Đầu (3) Chương 162: Cẩu Huyết Ngập Đầu (3)Chương 162: Cẩu Huyết Ngập Đầu (3)

Trịnh Nguyệt Cần nghe xong, mặt mày bị dọa sợ, cho dù cô ấy nhìn Trịnh Nguyệt Phân không vừa mắt cũng không muốn đẩy cô ta đến nguy hiểm tính mạng, lại nói, cô ấy thật sự không biết chuyện này!

Trịnh Nguyệt Phân ai da ai da ôm bụng, hai mẹ con Giang Lương Nhữ và Trịnh Nguyệt Cần còn nghĩ cô ta bị thương chỗ nào đó thật rồi, sắc mặt trắng toát đỡ cô ta vào nhà, kiểm tra cho cô ta một lượt, không thấy dấu hiệu chảy máu mới yên tâm một nửa.

"Không sao chứ? Có đau bụng không?”

Vừa nãy còn kêu oai oái đấy, bây giờ không kêu nữa, vả lại mới ngã một cú, hai mẹ con không dám buông lỏng tay.

Trịnh Nguyệt Phân ngã xuống theo bản năng ôm bụng, lúc mẹ và em gái dìu cô ta vào nhà cô ta nghiêm túc cảm nhận thử, thật ra bụng không đau, ngược lại cánh tay bị đẩy ngã đau.

Nghe Trịnh Nguyệt Phân nói vậy Giang Lương Nhữ võ vỗ ngực mình, nhịn không được dạy dỗ: "Cô để tâm chút đi, tình huống bản thân thế nào còn không biết à, còn ra tay với người khác, nếu cô có chuyện bất trắc gì nhà ta phải bàn giao với nhà họ Triệu thế nào đây, có muốn để em gái cô làm người nữa không đấy!"

Đáy lòng Trịnh Nguyệt Phân lập tức nổi lên cảm giác ủy khuất: "Mẹ chỉ lo lắng em tư trong nhà, mẹ không hề lo lắng cho conl"

Nếu cô ta thật sự xảy ra chuyện không còn đứa bé, cô ta cũng đi theo chịu tội, vậy mà mẹ của cô ta không hề đau lòng, chỉ lo lắng con nhóc Trịnh Nguyệt Cần chết dẫm kia!

Giang Lương Nhữ dừng lại, bà ấy đương nhiên đau lòng hai đứa con gái, nhưng không phải không có việc gì à, vả lại người ra tay đánh trước là cô ta, nếu cô ta nhớ rõ mình là phụ nữ có thai không đánh nhau với Tiểu Cần, Tiểu Cần còn chủ động đẩy cô ta?

Chỉ có thể nói rất nhiều chuyện không có giả thiết nếu như, cho dù là mẹ con ruột, chị em ruột, suy nghĩ của bọn họ đều khác nhau hoàn toàn, không thể nào thống nhất. ...

Nhà họ Triệu bỏ ra một tuần là xây xong nhà, trước kia là ba gian phòng lớn, bây giờ thành sáu gian, ở giữa xây một bức tường, như thế mặc dù hai anh em đều xây nhà trên một mảnh đất, cũng coi như hai nhà hai người.

Triệu Đông Hà ở nhà sửa soạn, mẹ anh ta từ cửa sân đi vào.

Rõ ràng trước kia là người một nhà, một căn nhà cấp bốn, bây giờ lại xây một bức tường ngăn cách, mẹ anh ta muốn đến cũng phải gõ cửa giống khách, trong lòng Triệu Đông Hà thật ra có chút khó chịu.

"Sửa soạn kiểu gì đấy, có cần mẹ giúp đỡ không?"

Trương Xảo Nhi ở trong viện nhìn bốn phía, mấy mảnh ngói đều được dọn dẹp xong, chỉ còn phòng bếp hơi bừa bộn.

"Không cần, con tự mình làm được rồi."

Trương Xảo Nhi gật đầu, trâm mặc mấy giây, bà ấy hỏi tới chuyện của Trịnh Nguyệt Phân.

"Cũng ở nhiều ngày rồi, trong nhà bận xong rồi cũng nên dẫn cô ta về, thả ở nhà mẹ đẻ để người ta nhìn cũng không tốt."

Đối với đứa con dâu Trịnh Nguyệt Phân này, Trương Xảo Nhi thật sự không thích lắm, trước kia chỉ hết ăn lại nằm, bây giờ lại thêm tâm tư ác độc, nhưng mặc dù bất mãn thế nào cũng phải xem phân lượng của Thạch Đầu, xem phân lượng của đứa bé trong bụng cô ta, chỉ có thể "xử lý cho xong việc", trông nom việc nhà chút, sau này tự mình sinh hoạt, hẳn là không xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Triệu Đông Hà làm công việc trên tay không ngừng, dạ một tiếng.

Anh ta đã không trông cậy Trịnh Nguyệt Phân có thể thay đổi, khoảng thời gian sau khi phân nhà sống như thế nào anh ta cũng không biết, cứ ngày nào cũng ồn ào cãi nhau anh ta thật sự tâm phiền ý loạn, rõ ràng hai năm trước khi kết hôn cô ta không như thế này, từ khi nào đã bắt đầu dần dần thay đổi rồi?

Trương Xảo Nhi thở dài, từ trong túi lấy ra một chồng tiên mặt, lúc trước phân nhà đã nói rõ, tiên công có hơn ba trăm đồng.

Mấy ngày trước trong nhà có nhiều việc, vợ đứa thứ hai lại trở vê nhà mẹ đẻ, Trương Xảo Nhi không hề lo lắng.

"Cầm đi, mẹ chỉ có thể cho đến thế, tiền này nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít, đủ để hai đứa sinh hoạt."

Triệu Đông Hà xoa xoa tay, nhận lấy chồng tiền trên tay Trương Xảo Nhi.

"Tiền này... Con tự nhận hay để Nguyệt Phân nhận?"

"Con tự nhận."

Trương Xảo Nhi lúc này mới yên tâm.

"Mẹ cũng không muốn nhúng tay vào chuyện giữa hai vợ chồng con, chỉ là Nguyệt Phân này, sau này trở lại, không thể sinh hoạt bình thường, con phải quản giáo thật tốt."

Ví như nấu cơm, nhiều năm như vậy rồi Trịnh Nguyệt Phân chưa hề nấu cơm, nấu cơm còn khó nuốt hơn cho heo ăn, Trương Xảo Nhi nghĩ đến chuyện này lại đau lòng con trai và cháu trai, cảm thấy bọn họ sau này chắc chắn phải chịu khổ.

"Mẹ, không có việc gì, lần này đưa cô ta về con sẽ sống thật tốt."

Thả cô ta mấy ngày, hẳn là cực hạn rồi, Triệu Đông Hà chuẩn bị hôm nay đi đón người.
Bình Luận (0)
Comment