[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 166 - Chương 166: Cẩu Huyết Ngập Đầu (7)

Chương 166: Cẩu Huyết Ngập Đầu (7) Chương 166: Cẩu Huyết Ngập Đầu (7)Chương 166: Cẩu Huyết Ngập Đầu (7)

Hai hôm nay ra ngoài rất nhiều người hỏi vê chuyện Trịnh Nguyệt Phân mang thai, bà ấy bơ không ít người, người ta đều hỏi "đứa con dâu thứ hai của nhà họ Triệu";'con dâu của Trương Xảo Nhi”, chuyện này là sao vậy.

Còn có người ra vẻ lòng tốt nhắc nhở, bảo bà ấy dắt cả con trai con dâu đến bệnh viện kiểm tra thêm, đừng có vẽ thêm mấy chuyện trời ơi đất hỡi nữa, Trương Xảo Nhi quay đầu phì một tiếng nhổ nước bọt, không cần nghĩ cũng biết đến xem kịch vui! Tôi không bất hạnh như mấy người nghĩ đâu, lần này để vợ đứa cả sinh ra một đứa nhóc thật cường tráng khỏe mạnh cho mấy người xem.

Đến khi Trịnh Nguyệt Phân bình phục tâm tình bắt đầu làm việc, phát hiện ánh mắt mọi người nhìn cô ta rất kì lạ, cô ta còn tưởng là chuyện mang thai giả, lôi kéo một người đòi giải thích, đối phương cười nhạo nói: "Nghe nói cô còn giật dây cháu trai hại mẹ kế, người đen tối như cô tôi phải cách xa chút."

Trịnh Nguyệt Phân sửng sốt, không ngờ chuyện này cũng bị truyên ra ngoài.

"Là ai nói, là vu oan giá họa người khác, sao tôi lại làm chuyện này được!"

Đối phương nghi ngờ: "Cô thật sự không làm? Vậy sao nhà mấy người lại đột nhiên phân nhà?”

Đầu óc Trịnh Nguyệt Phân xoay mấy vòng, trong thoáng chốc thật sự không nghĩ ra lý do gì.

"Ha, còn nói không phải, tôi thấy chính xác đấy, Ngọc Lan nói rất đúng, cô chính là đồ đen tối còn ngu xuẩn."

Nói xong, đối phương xoay người rời đi, để lại Trịnh Nguyệt Phân trừng mắt, sau đó cắn môi, cuối cùng nổi giận đùng đùng chạy đi.

Sau này, vì Trịnh Nguyệt Phân đổ phân lên đầu Trương Ngọc Lan bị chồng Trương Ngọc Lan đánh, hai nhà triệt để trở mặt, Triệu Đông Hà không thể chịu đựng hành động của Trịnh Nguyệt Phân nữa, quyết định muốn ly hôn, Trịnh Nguyệt Phân đương nhiên không chịu, nháo nhào mấy tháng trời, mặc kệ người nhà họ Trịnh đến cửa nói thế nào cũng không thể thay đổi quyết định của Triệu Đông Hà.

"Một ngày vợ chồng cả đời vợ chồng, anh thật sự nhẫn tâm như vậy! Anh cho rằng anh sẽ giống anh trai của mình, ly hôn xong thì tìm người khác? Mẹ kế không thể tốt bằng mẹ ruột, anh xem dáng vẻ Hắc Đản đi, anh nghĩ Thạch Đầu của em sau này cũng thay đổi như Hắc Đản à?"

Không nhắc tới Hắc Đản còn đỡ, nhắc đến Hắc Đản, Triệu Đông Hà lập tức cười lạnh: "Hắc Đản biến thành như thế là vì ai trong lòng cô không rõ à? Nếu không phải cô nói lung tung trước mặt đứa nhỏ thì những chuyện này có xảy ra không?"

Liên tục cho cô ta cơ hội, liên tục không biết đường hối cải, nếu không phải chị dâu cả hiền lành, đứa nhỏ Hắc Đản đã bị bỏ rơi từ sớm, làm gì có chuyện chăm sóc con trai của anh cải

"Loại phụ nữ như cô không hề có tư cách làm mẹ, Thạch Đầu đi theo cô tôi còn Sợ nó học theo, chỉ cân cô đồng ý ly hôn, tôi cho cô hai trăm đồng làm phí ly hôn, Sau này tự mình gả cưới, không can thiệp đến chuyện của người khác."

Trịnh Nguyệt Phân thật sự không muốn ly hôn, không nhắc tới đoạn tình cảm cô ta sống chung với Triệu Đông Hà nhiều năm như thế, nói đến chuyện sau khi ly hôn, cô ta đi đâu tìm được nhà tốt như nhà họ Triệu, đi đâu tìm được người đàn ông tốt như Đông Hà chứi

Nhưng Triệu Đông Hà không hé miệng, ba mẹ chồng cũng không đứng ra nói tốt cho cô ta, chỉ cần ra khỏi cửa, người trong thôn sẽ chỉ trỏ cô ta, cuối cùng không còn cách nào khác, đành phải trở về nhà mẹ đẻ.

"Cô là người phụ nữ đầu tiên ly hôn ở thôn ta đấy, nhà họ Trịnh ta vì cô mà mang tiếng, mất mặt đến tận nhà."

Trịnh Tùng Niên lạnh lùng nhìn Trịnh Nguyệt Phân, anh ấy không muốn Trịnh Nguyệt Phân trở về, tính tình cô ta thế nào, không ai rõ ràng hơn anh ấy. "Trong nhà không có chỗ cho cô ở, bên ngoài còn chuồng heo, cô nguyện ý thì ra đó mà ở."

Lời này quá mức khắc nghiệt, Dương Chi Tử giật giật môi muốn khuyên vài câu, nhưng nghĩ đến tính tình em chồng liền ngừng lại, để mặc chồng nói.

"Tôi nghĩ con rể không nhượng bộ đâu, cô nghĩ sao thì nghĩ, nhưng chắc chắn không thể ở trong nhà, anh trai cô không đồng ý, tôi phải theo ý anh trai cô, theo tôi thấy, không bằng cô cứ đi cầu xin Đông Hà, thật sự không được, cũng chỉ có thể tìm cho cô một người khác, nếu cô nói muốn sống một mình, không dựa vào bất kỳ ai, vậy tôi mặc kệ."

Giang Lương Nhữ đứng về phía con trai, dù sao bà ấy còn phải nhờ vào con trai dưỡng lão, còn nữa, nếu con gái thật sự bị ép ly hôn thì thôi đi, nhưng thời gian qua là chính cô ta tự làm, bà ấy cho dù là mẹ ruột cũng không quản được cái tính cách này.

Trịnh Nguyệt Phân ngồi liệt trước cửa nhà mình, cuối cùng cũng hối hận với hành động của mình, đáng tiếc không ai nguyện ý cho cô ta cơ hội sửa sai.

Năm sau, Triệu Đông Hà và Trịnh Nguyệt Phân chính thức ly hôn, Triệu Đông Hà làm đúng với cam kết trước đó, cho cô ta hai trăm đồng.

"Đông Hà, em thật sự biết sai rồi, anh cứ nhẫn tâm như vậy, không cho em một cơ hội sao?”
Bình Luận (0)
Comment