[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 262 - Chương 262: Quán Cơm Tiểu Lý (3)

Chương 262: Quán Cơm Tiểu Lý (3) Chương 262: Quán Cơm Tiểu Lý (3)Chương 262: Quán Cơm Tiểu Lý (3)

Hôm nay khai trương, trừ Triệu Mãn Trụ ở nhà trông cháu ra, cả nhà đều đã đến đây hết.

Đổng Giai Tuệ, Mỹ Hương và Triệu Thải Hà phụ trách nhà bếp, Trương Xảo Nhi và Triệu Đông Hà tiếp khách, Lý Vượng Bình và Triệu Đông Lâm thu dọn chén bát, Đổng Giai Tuệ còn kiêm chức tính tiền.

Từ hơn 5 giờ sáng bắt đầu, bận rộn đến 9 giờ rưỡi mới ít người lại, nghỉ ngơi một chút lại bắt đầu bận rộn làm bữa trưa rồi.

Bữa trưa thì nhiêu món hơn, trừ mì ra, còn có các món cơm xào, có gà viên chiên, đùi gà, cánh gà, gà chiên...

Các món ăn giới hạn số lượng.

"Giới hạn số lượng là sao thế?"

"Ngại quá, mọi người thông cảm, quán mới buôn bán, chúng tôi cùng không biết rõ khẩu vị của khách hàng, không biết mọi người thích ăn gì không thích ăn gì, nên mỗi món chúng tôi chỉ chuẩn bị không nhiều, ngoài ra, bây giờ là mùa hè, đồ ăn thừa lại thì không thể lãng phí, nên chúng tôi mới giới hạn số lượng, người đến trước thì được ăn trước.

Thật ra, chuẩn bị những thứ này cũng tốn thời gian, bây giờ là nghỉ hè mọi người có thể giúp đỡ, đợi khai giảng rồi thì chỉ có Triệu Thải Hà và Lý Vượng Bình hai người, sợ bọn họ không kịp chuẩn bị.

"Thế thôi, cho chúng tôi một phần đùi gà thử xem, cái miệng này của tôi thử là biết có đáng mua hay không."

"Được, cảm ơn các vị giúp đỡ."

Lúc tính tiên, khách hàng cười nói: "Nhà anh chị làm đồ ăn cũng khá ngon, vừa nhiều vừa thực dụng, còn không cần dùng phiếu ăn, sau này chúng tôi sẽ đến thường xuyên."

Ngày hôm nay mọi người bận đến hơn 10 giờ đêm, cuối cùng cũng có thời gian ngồi xuống nghỉ ngơi.

"Em vừa tính thử, hôm nay chúng ta thu được 137 đồng 1 hào năm, các loại nguyên liệu tốn 80 đồng 7 hào 2."

Triệu Thải Hà giơ tay tính thử, tính đến cuối cùng hai mắt trừng lớn không dám tin nói: Một ngày chúng ta kiếm được 60 đồng 9 hào 3 đó!"

Lý Vượng Bình cũng không nhịn được vui vẻ võ tay, số tiền này hai vợ chồng bọn họ cả tháng cũng không kiếm được, một ngày hơn 50, một tháng chả phải lên hàng nghìn sao!

Đây có phải kiếm tiền đâu, là cướp tiên mới đúng, chả trách em dâu tình nguyện tiêu 2000 mua căn nhà này, lúc đó anh ấy còn thấy số tiền này tiêu thiệt rồi, bây giờ nghĩ lại, là bản thân không đủ hiểu biết.

"Lợi nhuận khá ổn, một mặt là nguyên liệu chúng ta mua có một nửa ngày mai còn có thể dùng, ví dụ như trứng gà, mì, ớt các thứ, mặt khác ba ngày nay chúng ta bán nửa giá, chắc chắn có chút khác biệt. Cuối cùng cũng không ngoại trừ do hoạt động nửa giá nên mới có số lượng khách như vậy, nên ba ngày trước chúng ta đã truyên miệng, truyền đi rồi thì hoạt động kết thúc cũng không ít đi khách hàng."

Đổng Giai Tuệ phân tích một hồi, Triệu Đông Lâm và Mỹ Hương tất nhiên nghe hiểu, Triệu Thải Hà và Lý Vượng Bình còn hơi mơ màng.

"Ý gì thế, chúng ta lời hay lỗ?"

"Tất nhiên là lời rồi chị, tiền ở đây, không tính tiền sửa sang, chúng ta lời được hơn 50 đồng, ý của chị dâu là ba ngày này chúng ta có hoạt động, đồ ăn đều là nửa giá, nhiều người đến ăn cơm là vì giá rẻ, nên ba ngày này không nhìn ra khách hàng thật sự của chúng ta, chúng ta truyền miệng ra ngoài không sợ không có khách quay về ăn lần nữa." Đổng Giai Tuệ khen ngợi gật đầu, Mỹ Hương phân tích rất cặn kẽ, đây là tầm quan trọng của giáo dục, lúc trước còn là một cô gái ngốc nghếch, bâu giờ đã có thể độc lập rồi, Quý Chấn Phong cũng tán thưởng nhìn Mỹ Hương, bạn gái của mình giỏi thế này, thông minh, lương thiện chăm sóc thế này, cho dù Mỹ Hương bận rộn cả ngày mồ hôi ra không ít, nhưng trong mắt hắn vẫn là thơm nhất.

"Lời là được lời là được.'

Triệu Thải Hà và Lý Vượng Bình nghe xong, thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới yên tâm.

*x**

"Anh nói với ba mẹ rồi, hai người muốn gặp em."

"Hả? Có phải nhanh quá không."

"Không nhanh, anh còn chê chậm đấy, mỗi ngày đều không muốn rời khỏi em."

"Sao anh cứ nói mấy lời sến thế chứ?"

"Anh sến sao? Thế thì chắc là do anh chỉ đối với em như vậy, từ trước đến nay không có ai nói anh như thế qua."

Phụ nữ thích nghe nhất là đàn ông nói "anh chỉ đối với em như thế”, khiến cho cô ấy có cảm giác mình khác biệt với mọi người, được anh ấy yêu thật lòng. là một đóa hồng độc nhất vô nhị.

Mỹ Hương cũng không ngoại lệ, nghe Quý Chấn Phong trong lòng ngọt ngào vô cùng.

"Anh đi đây, ngày mai đến."

"Anh có thời gian cũng không cần đến đây giúp, cũng quá mệt rồi."

Làm việc cả ngày, tan làm còn đến giúp đón khách, Mỹ Hương cũng rất đau lòng anh.

"Nhìn em anh không mệt nữa, buổi tối anh đến, đợi anh nhé." Mỹ Hương mỉm cười gật gật đầu, vẫy tay tạm biệt anh ta.

Sau ba ngày khai trương, công việc kinh doanh của tiệm cơm rất tốt, thu nhập tăng đều, cũng tạo được tiếng vang, ngoài đồ ăn chính thì đồ ăn vặt lúc nào cũng không đủ bán.
Bình Luận (0)
Comment