[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 279 - Chương 279: Đôi Núi Kia Chúng Ta Thâầu (3)

Chương 279: Đôi Núi Kia Chúng Ta Thâầu (3) Chương 279: Đôi Núi Kia Chúng Ta Thâầu (3)Chương 279: Đôi Núi Kia Chúng Ta Thâầu (3)

Nói đến nhà họ Lý thì tất cả đều là chuyện lông gà vỏ tỏi, điều kiện nhà họ Lý không bằng nhà họ Triệu, Lý Vượng Bình cũng không phải đứa con được cha mẹ cưng chiều nhất. Sau khi Triệu Thải Hà gả qua đây, bởi vì tính tình dịu dàng hiên lành mà luôn bị các chị em dâu chèn ép, ngay từ đầu cũng không được như ý, sau khi mẹ chồng qua đời, các anh em chia nhà ở, cuộc sống cũng khá khẩm hơn một chút.

Khi chia nhà, vợ chồng bọn họ được chia ít gia sản nhất, nếu cơm không có nồi, ăn cơm không có chén đũa, Triệu Thải Hà bận từ trong đến ngoài ngõ, còn phải chăm sóc hai đứa con. Đến mùa đông tay bị đông lạnh tím tái cả lên, sau đó lại vô tình làm vỡ vết thương, nếu không phải Trương Xảo Nhi lo lắng cho con gái đến thăm, chỉ sợ Triệu Thải Hà đều không muốn về nhà mẹ đẻ nói.

Hiện tại thì sao, hai vợ chông mở tiệm cơm, ai đều biết tiệm cơm kinh doanh kiếm được nhiều tiên, mấy anh chị em dâu lại rốt cuộc tóm được cơ hội để dính lên.

"Hôm nay Lâm Lâm thế nào, đi ngủ có quấy không?”

"Không có, ngủ rất ngoan."

Triệu Thải Hà ở cữ trong ký túc xá của Mỹ Hương, hoàn cảnh ở tiệm cơm ồn ào, không hợp để cho sản phụ và trẻ con ở. Mỹ Hương nghĩ đến trong ký túc xá còn có mấy phòng trống không có ai ở, sau khi được sự đồng ý từ cấp trên liền để cho Triệu Thải Hà ở cữ chỗ này.

Mỹ Hương đặt canh gà lên tủ đầu giường cho chị cả uống.

"Trong tiệm thế nào? Kinh doanh có tốt không?"

"Khá tốt, rất nhiều khách đến ăn."

"Anh rể của em đâu, có bận lắm không?" Gia đình không nói cho Triệu Thải Hà biết những chuyện xấu trong nhà, chỉ vì sợ ảnh hưởng đến tâm trạng ở cữ của cô ấy.

"Có, phải tìm người đến giúp."

Mỹ Hương đưa cơm qua: "Chị, chị đừng lo lắng, cứ ăn trước đi, chờ Lâm Lâm tỉnh lại thì không có thời gian để ăn đâu đó."

Triệu Thải Hà gật gật đầu, bắt đầu uống canh gà.

Trên thực tế, hiện tại ở tiệm đang rất loạn, hôm nay mấy chị em dâu còn cãi nhau ầm ï, thu tiền cũng lộn xà lộn xộn, anh rể gấp gáp nhưng anh ấy là người quá thành thật, nói không lại những người khác, cuối cùng còn bị người khác lấy chỗ tốt rồi chạy đi.

Người ta nói, đều là anh em ruột, máu mủ ruột già, hiện tại anh em gặp khó khăn, bọn họ đều tới giúp đỡ. Nếu không giúp, vậy chính là ích kỷ, thích so đo, tóm lấy một chút mâu thuẫn nhỏ trước kia không bỏ xuống, anh em đều không so đo, sao, chú còn đặt ở trong lòng à?

Những lời này nếu nói cho chị cả biết, Mỹ Hương cảm thấy chị cả có thể tức đến hộc máu.

Đổng Giai Tuệ và anh em Đông Lâm Đông Hà thừa dịp cuối tuân, mang theo đứa trẻ trở về, hai anh em thì tới tiệm cơm trước, Đổng Giai Tuệ thì trực tiếp tới chỗ Triệu Thải Hà.

"Chỉ cả."

Đổng Giai Tuệ cười đẩy cửa đi vào, đúng lúc Triệu Thải Hà xuống giường thay tã cho Lâm Lâm.

Thời buổi này làm gì có tã giấy chứ, tã đều phải giặt tay.

"Để em làm cho, nước này có hơi lạnh."

"Không cần, chỉ đun chút nước ấm là được." "Không có việc gì, em làm mợ thì giặt cái tã cho cháu có làm sao đâu."

Đổng Giai Tuệ đặt đồ trong tay xuống, cười nói: "Chị, chị cứ để đấy đi, em nhìn cháu gái một cái rồi mang ra giặt."

Lâm Lâm ngủ rất ngon lành, cái miệng nhỏ chu lên, tay cũng rất nhỏ, làn da trắng nõn hồng hào. Đổng Giai Tuệ vừa nhìn liền cảm thấy vô cùng cảm động, nhớ lại cảnh khi nàng vừa mới sinh ra.

"Thật tốt, trẻ em là những sinh mạng tốt đẹp và thuần khiết nhất trên thế giới này, quá tuyệt vời."

"Nếu em thích trẻ con như vậy thì nên sinh thêm mấy đứa nữa."

Đổng Giai Tuệ lắc lắc đầu: "Sức lực có hạn, lo liệu quá nhiều việc, cho dù thích cũng không thể sinh."

Có thích đến nữa cũng đâu thể sinh một đội bóng đá?

"Em sinh, mẹ nuôi cho các em, nếu thật sự vẫn không được thì chị sẽ giúp."

Đổng Giai Tuệ cười: "Chị, xem chị nói kìa, cái này cũng phải tùy duyên, nếu tới thì cũng sẽ tới thôi."

Vì việc học, bọn họ cực kỳ nghiêm túc trong việc tránh thai, Đổng Giai Tuệ cùng đã nói với Triệu Đông Lâm, cô không muốn mang thai nữa. Trong nhà đã có ba đứa con, Hắc Đản và Anh Bảo tuy không phải do cô sinh ra nhưng tình yêu cô dành cho bọn trẻ là như nhau, coi như con ruột của chính mình, luôn ngóng trông bọn trẻ thành tài, mong muốn bọn trẻ độc lập tự mình cố gắng, có một con đường sáng lạn.

Triệu Đông Lâm tỏ vẻ tôn trọng ý kiến của Đổng Giai Tuệ, rốt cuộc sinh con người chịu khổ chịu nhọc chính là Đổng Giai Tuệ. Khi đang mang thai, nhìn cô ăn không ngon ngủ không tốt anh cũng rất đau lòng.

Cho nên, ở vấn để sinh con đẻ cái, anh hoàn toàn tôn trọng ý kiến của Đổng Giai Tuệ, hai vợ chồng đều có nhận thức chung chính là không cố tình muốn nhưng có thì vẫn thản nhiên tiếp nhận. Đương nhiên, loại tình huống này cũng chỉ cần duy trì thời gian vài năm, quốc gia sẽ tiến hành kế hoạch hóa gia đình.
Bình Luận (0)
Comment