[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 280 - Chương 280: Giới Thiệu (1)

Chương 280: Giới Thiệu (1) Chương 280: Giới Thiệu (1)Chương 280: Giới Thiệu (1)

Hai anh em Triệu Đông Lâm và Triệu Đông Hà vừa xuống xe liền mang theo bốn đứa trẻ đi thẳng đến tiệm cơm. Sau khi đến tiệm cơm phát hiện tình hình không ổn lắm, người họ Lý thế mà giống như chủ nhân chào khách ở tiệm cơm, thậm chí còn xử lý cả tiền thu vào.

Chị dâu Lý Vượng Bình nhìn thấy hai người bọn họ, không hề có chút xấu hổ nào, cười chào đón: "Anh cả, anh hai nhà thông gia à, hai người đã trở lại rồi à? Ai da, còn tưởng hai người ở tỉnh thành bận rộn không có thời gian rảnh để về chứ, đứa nhỏ đã sinh được hơn mười ngày rồi."

Lời này nói không đầu không đuôi, Triệu Đông Lâm cau mày không để ý đến, Trương Xảo Nhi giúp đỡ trong phòng bếp, Hắc Đản mang theo em trai em gái đi vào phòng bếp gọi bà nội.

"Ai da, các con về rồi à? Ba mẹ con có phải đều về đúng không?"

"Ba và chú ở bên ngoài."

"Mẹ con đi thăm em gái nhỏ nhà cô cả rồi."

Nhìn thấy cháu trai cháu gái, Trương Xảo Nhi thật sự rất vui, bà ấy nói một tiếng với con rể rồi mang theo mấy đứa nhỏ đi ra khỏi phòng bếp.

Lúc trước vì chăm sóc cho con gái đang trong kỳ sinh sản nên không có cách nào đi theo con trai con dâu lên tỉnh thành, trong lòng Trương Xảo Nhi vẫn luôn hổ thẹn. Hiện tại con gái thuận lợi sinh con, tuy rằng là bé gái, nhưng nhà bọn họ không trọng nam khinh nữ, bé trai bé gái đều thương như nhau, không cưng ai hơn, nhưng người nhà họ Lý đột nhiên nhảy ra khiến bà phải rất nén giận.

Bà ấy vừa phải chăm sóc con gái và cháu gái ngoại, vừa phải giúp đỡ con rể trông phòng bếp, không ngờ trong tiệm lại cãi nhau ầm hết cả lên, bà ấy đã phải nhãn nhịn đến bây giờ. Hôm nay hai cậu con trai trở về, Trương Xảo Nhi lập tức có cảm giác như tìm được người đáng tin cậy.

"Các con ăn cơm chưa? Có muốn ăn thêm cái gì nữa không, mì sợi hay là sủi cảo?"

Lúc này đúng là thời gian ăn cơm trưa, tiệm cơm người đến người đi không ít, cũng có nhóm tụ tập ba đến năm người tới ăn.

Ngồi xe nửa ngày, bọn nhỏ quả thật đói bụng.

"Bọn con muốn ăn mì sợi."

"Được, để từ từ bà nội đi làm cho các con."

Lý Vượng Bình gặp phải Đông Lâm và Đông Hà lúc bê đồ ăn lên, không dám nhìn thẳng hai người, ánh mắt vẫn luôn trốn tránh.

"Anh rể, đây là có chuyện gì?"

Đương nhiên là Triệu Đông Lâm đang hỏi chuyện chị em dâu nhà họ Lý, Lý Vượng Bình hiểu rất rõ, người họ Lý cũng nghe hiểu.

Lý Vượng Bình vẫn chưa mở miệng, chị dâu Lý đã nói trước.

"Anh cả thông gia à, chúng tôi đến đây là để giúp đỡ, Thải Hà không phải sinh con rồi à, chúng tôi cũng có lòng tốt thôi."

Chị dâu Lý cũng giúp nói chuyện: "Đúng vậy, người một nhà, có khó khăn vẫn nên đến giúp đỡ."

Triệu Đông Lâm nếu nghe không hiểu có ý gì thì ăn cơm nhiều năm như vậy cũng chỉ là lãng phí, một đám họ hàng mặt dày, đây chính là dựng cao ngọn cờ thân tình để tống tiền.

Triệu Đông Lâm cười cười, mang theo mấy đứa nhỏ ngồi xuống, một người gọi một chén mì, Phóng Phóng và Anh Bảo ăn chung một chén.

"Ăn xong rồi chúng ta tới thăm chị cả, buổi tối còn phải về thôn." Nhiều người thế này, chắc chắn không thể ở trong huyện, ở nhà trọ thì lại phí tiên, với cả ngày mai Đổng Giai Tuệ còn phải về nhà mẹ đẻ một chuyến.

Về phần chuyện nhà họ Lý, chờ bọn họ tìm hiểu rõ ràng tình huống rồi sẽ bàn bạc.

Chỉ mong mấy người chỉ thật sự là muốn tới giúp đỡ.

Ăn xong rồi, Triệu Đông Lâm mang theo cơm trưa cho mấy người Đổng Giai Tuệ, cùng Đông Hà đi tới ký túc xá của Mỹ Hương.

Lúc này Mỹ Hương đã đi học về, Đổng Giai Tuệ đang nói chuyện kết hôn với cô ấy.

Nhà họ Quý đã tính ra ngày lành tháng tốt, làm hôn lễ vào mười tám tháng chạp, cũng chính là mười ngày trước ngày tết.

Khi đó trường học đã cho nghỉ đông, mọi người đều có thời gian, điểm không hoàn mỹ nhất chính là Đổng Giai Tuệ không có quá nhiều thời gian để chuẩn bị giúp đỡ.

"Quần áo cưới của em là do nhà trai chuẩn bị à?"

Nhà họ Quý rất có thành ý, sinh lễ 888 đồng, mười điếu thuốc lá, hai mươi cân kẹo trái cây, mười bàn tiệc ở huyện thành, còn có bốn món đồ đang lưu hành, đồng hồ, xe đạp, chất bán dẫn radio và máy may.

Tính ra thì Mỹ Hương kết hôn với Quý Chấn Phong, nhà họ Quý đã tiêu đến bốn, năm ngàn tệ.

"Dì nói muốn mua cho em hai bộ quần áo, em cũng tự mua một ít vải để may áo Sơ mi và áo khoác, quần áo cũng đủ mặc."

Ngay từ đầu Mỹ Hương cũng nghĩ tới nhờ chị dâu giúp cô ấy làm một bộ hỉ phục, cô biết chị dâu mình rất giỏi việc may vá. Nhưng hiện tại chị dâu bận quá, phải đi học, phải làm việc nhà, còn phải nuôi con cái. Lần trước anh trai viết thư về, nói chị dâu đã thực tập ở tỉnh, như vậy Mỹ Hương càng không thể tạo thêm phiền toái cho Đổng Giai Tuệ.
Bình Luận (0)
Comment