Chương 281: Giới Thiệu (2)
Chương 281: Giới Thiệu (2)Chương 281: Giới Thiệu (2)
"Đảo mắt Mỹ Hương nhà chúng ta đã sắp gả chồng rồi, chị phải nghĩ một món quà thật tốt tặng cho em mới được."
Mỹ Hương là cô em gái nhỏ thân mật nhất với cô ở trên thế giới này, ngoan ngoãn, hiểu chuyện, tất cả thứ được cho là mỹ đức của cô gái Mỹ Hương đều có.
Mỹ Hương giống như cô gái nhỏ trong tâm Đổng Giai Tuệ, tất cả mọi thứ đều khiến Đổng Giai Tuệ vô cùng vừa lòng.
"Chị dâu, không cần đâu, quà chị chuẩn bị cho em đã đủ nhiều rồi, cả đời này của em đều không dùng hết đâu."
Nếu không phải nhờ chị dâu, cô ấy có lẽ sớm đã phải gả cho người khác, sẽ không được tham gia thi đại học, cũng sẽ không được lên huyện làm giáo viên, càng sẽ không có cơ hội gặp được Quý Chấn Phong.
Mỹ Hương vẫn rất tự hiểu lấy mình, biết nếu không phải mình thi đậu đại học, lên làm giáo viên, nếu không phải anh trai chị dâu đều ưu tú như vậy, nhà họ Quý tuyệt đối sẽ không tán thành cô ấy như bây giờ. ...
Nhà họ Đổng đã dọn dẹp hơn một nửa mẫu đất hoang, đầu tiên là dùng cái cuốc đập đá, đào sạch cỏ hoang, sau đó dùng tải để mua giống cây trồng phù hợp với từ nơi khác về rồi gieo trồng.
Liên tục làm như vậy, vừa đào đất vừa san bằng, sức lao động không phải chỉ một ít. Với cả 50 mẫu đất là rất lớn, người nhà họ Đổng suýt chút nữa mệt đến nằm thở không ra hơi.
Đổng Giai Tuệ về nhà mẹ đẻ, nhìn thấy bả vai của mẹ đều bị gánh đến sưng lên, †ay cũng bị nứt ra, vô cùng đau lòng.
"Mẹ, mọi người đừng vội vàng như vậy, cơ thể mới là tiền vốn của cách mạng, nhiều đất như vậy, trong một chốc cũng làm không xong." Trân Quế Hương ra vẻ thản nhiên cười cười nói: "Không có việc gì, nhìn thì có hơi ghê người, nhưng mẹ không hề thấy đau chút nào."
Đổng Giai Tuệ mới không tin, tuy rằng cô không biết khai phá đất, nhưng cô biết khai phá đất khiến biết bao nhiêu người mệt đến chết đi sống lại.
"Mẹ, mẹ đi lừa trẻ con à, sao có thể không đau chứ, chắc chắn là rất khó chịu."
Trân Quế Hương lúc này mới thở dài nói thật: "Chỉ có một chút thôi, nhìn mẫu đất lớn đến như vậy, nếu không mau chuẩn bị tốt, trong lòng cả nhà đều hốt hoảng. Nói cho con biết, nếu không phải trời tối không nhìn thấy gì, nhà mình hận không thể thức cả đêm để làm."
Đổng Giai Tuệ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, biết cô khuyên bảo cũng không có tác dụng gì, ngược lại còn nói chuyện khai phá.
"Chuyện giống cây trồng con đã hỏi rồi, tháng ba bốn năm sau sẽ có một lứa được trồng ra, trong mấy tháng này cũng đừng không làm gì, trồng một chút hạt giống rau dưa nhanh lớn bán đi cũng được."
Chuyện cây trông Đổng Giai Tuệ nhờ quan hệ tìm được một vị giáo sư đại học nông nghiệp Ngô Đông, chuyên nghiên cứu quả mầm chiết cây.
Lần này Trần Quế Hương cười thật tình, bọn họ ngồi ở nhà cũng không biết có thể thể lấy giống cây trồng ở chỗ nào. Đổng Giai Tuệ bảo bọn họ đừng lo lắng, để con bé nghĩ cách, nhưng bọn họ sao có thể không lo lắng chứ?
Hiện tại tốt rồi, tất cả đều được sắp xếp tốt.
"Được rồi, nghe con. Với cả này, không phải con nói trên núi có thể nuôi gia cầm gia súc à? Mẹ có chọn mấy quả trứng đi ấp, chờ ấp ra gà con thì nuôi ở nhà một thời gian, sau đó trực tiếp thả lên núi.
Mấy ngày nay Đổng Đại Quý không xuống ruộng, cứ ở trên núi làm chuồng gà, chuồng dê, làm đến khí thế ngất trời.
Cụ thể nuôi như thế nào bọn họ đều đã nghĩ kỹ rồi, ban ngày nuôi thả, đến chiều đuổi về chuồng, cỏ xanh đầy núi đủ để chúng ăn.
Đổng Giai Tuệ gật đầu, xoay người lấy ba lô sau lưng mình ra trước người.
"Mẹ, con mang theo chút tiền về, có lẽ trong nhà cần dùng tiền vào nhiều chỗ. Mẹ cứ cầm trước đi, có lẽ có thể sử dụng đến, đừng tiết kiệm, nếu không sẽ làm chậm trễ chuyện khai phá."
Phong bì được làm từ giấy dai, dày một xấp, lúc này còn không có đến trăm tệ, tờ tiên lớn nhất có giá trị là mười tệ. Đổng Giai Tuệ chuẩn bị cho gia đình 3000. cầm ở trong tay dày một xấp.
Trần Quế Hương nhận thấy phong thư, ngoài miệng không nói, nhưng kỳ thật trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Trả tiền thuê đất nửa năm, cả nhà đã dùng hết hơn một nửa số tiền, kế tiếp cần phải mua thêm không ít đồ, nửa năm này nếu không thể kiếm lại tiền được, tiền thuê sáu tháng cuối năm là một vấn đề rất khó khăn, Đổng Giai Tuệ đưa tiền lúc này không khác nào đưa than ngày tuyết.
"Này cứ coi như là mấy anh trai con mượn, chờ bọn chúng kiếm được tiền rồi, mẹ sẽ bảo bọn họ trả lại con trước tiên."
Con trai con gái đều là thịt trong tim, con gái được sống tốt, muốn giúp đỡ nhà mẹ đẻ, Trân Quế Hương cũng không thể để con gái có hại.
Đổng Giai Tuệ cười nói: 'Con cũng mong muốn cả nhà mình ngày càng tốt. Nói thật, bảo anh cả làm những cái này, trong lòng con cũng rất có áp lực."