Chương 286: Hôn Lễ (1)
Chương 286: Hôn Lễ (1)Chương 286: Hôn Lễ (1)
Trương Xảo Nhi nắm tay Mỹ Hương, không nỡ lải nhải nhiều
"Về sau phải cùng Chấn Phong sống thật tốt."
"Vâng, mẹ, mẹ yên tâm đi. Chúng con sẽ sống tốt, mẹ và ba ở nhà cũng phải tự chăm sóc tốt bản thân."
Bà mối thấy không thể tiếp tục chậm trễ thời gian nữa, vẫn luôn thúc giục. Mỹ Hương rốt cuộc lên xe, Đổng Giai Tuệ và Triệu Đông Lâm đi đưa dâu, cũng cùng lái xe đi theo.
Xe chậm rãi xoay bánh, Mỹ Hương không nỡ, nhìn về phía ngoài cửa sổ. Trương Xảo Nhi và Triệu Mãn Trụ không ngừng vây tay, mãi đến khi đến ngã rẽ, không nhìn thấy bóng người, Mỹ Hương mới quay đầu lau nước mắt.
"Đợi lát nữa xuống xe sẽ trang điểm lại cho em, khóc nhem hết mặt mũi rồi kìa."
May mắn không có mascara gì đó, nếu không khóc như vậy đã thành gấu trúc rồi.
Phòng tân hôn của Quý Chấn Phong và Mỹ Hương ở trong chung cư gần chính quyền huyện, ở cùng với cha mẹ Quý Chấn Phong.
Quý Chấn Phong đều đã hỏi qua ý kiến của Mỹ Hương, hỏi cô ấy có muốn ở cùng với cha mẹ hay không.
"Cha mẹ anh như thế nào em biết rồi đó, tính cách tốt, không phải khó ở chung. Trước kia anh trai anh kết hôn, chị dâu anh không muốn ở cùng với cha mẹ, anh trai anh liền dọn ra ngoài, đến lượt chúng ta kết hôn, anh cũng muốn tôn trọng suy nghĩ của em."
"Em như nào cũng được, nếu chú và dì không cảm thấy không quen trong nhà có nhiều người, em có thể ở cùng với cha mẹ."
"Đứa nhỏ này, cha mẹ sao có thể không quen ở nhiều người chứ, chúng ta còn ước gì có thể ở cùng con dâu đó. Con cứ bảo Mỹ Hương yên tâm, mẹ tuyệt đối không phải bà mẹ chống khiến người ta chán ghét, mẹ sẽ đối xử tốt với con bé như con ruột vậy."
Dương Ngọc Cầm rất vui mừng, cô bé Mỹ Hương chính là tri kỷ hiểu chuyện, bà liền biết bản thân không hề nhìn lầm người.
Lúc này, Dương Ngọc Cầm và Quý Khánh Minh đang ngồi chờ ở nhà với niềm hạnh phúc dâng trào. Quý Chấn Lân, La Tư Văn, còn có Quý Giai Lộ, Lữ Vĩ cũng ở.
Quý Chấn Lân là chủ nhiệm văn phòng thành ủy thành phố, La Tư Văn làm việc ở bộ điện lực, Quý Giai Lộ gả sang một huyện khác, cô ấy cũng là giáo viên, chồng là Lữ Vĩ làm người phụ trách những vấn đề liên quan đến đường sắt.
"Chị, cô vợ này của Chấn Phong chị đã từng gặp chưa?"
Trong phòng thực náo nhiệt, La Tư Văn đang nghịch tay mình.
"Đã từng gặp một lần, là một cô gái khá tốt."
"Phải không? Em thấy ba mẹ cũng khen em ấy như đóa hoa vậy, có thật sự tốt đến như vậy không?”
La Tư Văn chỉ là không phục, mẹ chông Dương Ngọc Cầm khi nhắc đến cô ta cũng không có giọng điệu vừa lòng như bây giờ.
Cũng chỉ là con nhóc tới từ nông thôn, cho dù thi đậu đại học làm giáo viên cũng không giấu được mùi nông thôn, có thể tốt đến mức nào chứ?
Quý Giai Lộ nhìn cô ta một cái, không nói cái gì.
Đoàn xe tới nói, ngoài sân vang lên tiếng pháo nổ bùm bùm. Dương Ngọc Cầm vốn đang ngồi ở trên sô pha nói chuyện với chị em của mình, nghe được tiếng vang, vui vẻ đứng lên.
"Là Chấn Phong đón cô dâu về rồi."
"Đúng vậy, hôm nay cuối cùng có thể nhìn thấy cô con dâu bà khen hết lời kia rồi."
Đây vốn dĩ chỉ là một câu vô tâm, La Tư Văn nghe xong lại rất không vui.
Mỹ Hương mang giày cao gót, khi xuống xe Đổng Giai Tuệ vốn định đỡ cô ấy xuống, Quý Chấn Phong lại nhanh hơn một bước xuống xe, ôm công chúa ôm Mỹ Hương xuống.
"A A A, chú rể ôm cô dâu kìa."
“Cô dâu thật xinh đẹp.”
"Khó trách chú rể lại thích đến như vậy."
Dương Ngọc Cầm đứng ở cửa sổ nhìn, thấy con trai ôm Mỹ Hương đi vào trong sân, vẻ mặt cũng đầy ý cười.
"Không ngờ Chấn Phong thương vợ như vậy, sau này chắc chắn tình cảm giữa hai người sẽ rất tốt."
"Đúng là rất thương mà."
"Người làm mẹ như bà sẽ không ăn dám chứ?”
"Dấm thì có gì ngon mà ăn. Nếu đã kết hôn rồi thì chắc chắn sẽ phải đối tốt với vợ, đầu bạc răng long. Bọn chúng sống càng tốt, người làm mẹ như tôi sẽ càng vui mừng."
Các loại mẹ chồng ăn dấm của con dâu đúng là không hiếm thấy, dù sao Dương Ngọc Cầm cùng không hiểu, nếu không ở được cùng con dâu liền ở riêng, giống như bà và con dâu cả vậy. Trừ mấy ngày lễ tết, ngày bình thường còn không thấy cái bóng đâu, giống như họ hàng vậy, ngay cả hàng xóm ở gần đều thân thiện hơn.
Mỹ Hương đỏ mặt nằm trong ngực Quý Chấn Phong, tính cô ấy không thích bị nhiều người chú ý. Nhưng hôm nay là ngày cô ấy kết hôn, ngày này cô ấy nhất định sẽ được vô số ánh mắt chú ý đến, cho dù không quen nắm, nhưng có một người đàn ông dùng cánh tay rắn chắc của mình ôm chặt lấy cô, cùng cô nhận lấy lời chúc phúc và sự chú ý của tất cả mọi người, Mỹ Hương vô cùng ngọt ngào, như được tiếp thêm dũng khí.
"Mẹ, ba."
"Ai da, con ngoan, hôm nay là ngày con và Chấn Phong kết hôn, con yên tâm, về sau mẹ nhất định sẽ đối xử với con như con gái ruột của mẹ."