Chương 290: Quá Tốt (2)
Chương 290: Quá Tốt (2)Chương 290: Quá Tốt (2)
Mỹ Hương nhíu mày: "Về sau là khi nào? Anh đừng làm quá khó coi."
"Không đâu, đàn ông của em ngu xuẩn đến như vậy à?"
Mỹ Hương cười: "Em cảm thấy có."
Quý Chấn Phong hừ cười một tiếng, đè Mỹ Hương xuống dưới người, đối mặt nhìn cô ấy: "Nếu như vậy thì anh phải khiến em càng hiểu rõ, hiểu sâu hơn về anh mới được."
Mỹ Hương vừa muốn mở miệng nói lại đã bị Quý Chấn Phong chặn môi. ...
Nhà họ Triệu, Đổng Giai Tuệ đang dọn dẹp nhà cửa. Ngày hôm qua trong nhà có tiệc, trang trí nhiều rồi pháo hoa, cũng sắp đến tết rồi phải dọn dẹp sạch sẽ mới được.
"Mỹ Hương gả đi rồi, đúng thật là không quen lắm."
Thỉnh thoảng vào thời gian này, Mỹ Hương nếu không phải là đang nấu cơm thì chính là cầm giẻ lau lau khắp nơi, con bé thích sạch sẽ lại chăm chỉ, cho dù làm cái gì đều đâu vào đấy, nhanh nhẹn. Mà hôm nay thì sao, Mỹ Hương gả tới nhà họ Quý, đã thành con dâu nhà người ta.
"Mẹ, ngày mai Mỹ Hương sẽ về nhà, con gái lớn rồi, đâu thể giữ con bé ở nhà đến cuối đời."
Đổng Giai Tuệ biết, mẹ chồng chỉ là cảm khái, kỳ thật trong lòng bà ấy đều hy vọng Mỹ Hương gả cho người tốt hơn bất kỳ ai.
Hôm nay là ngày về nhà, cả nhà đã sớm chuẩn bị gà vịt, thịt cá. Đổng Giai Tuệ làm thịt viên, cá viên, còn có ngó sen, bánh nếp... Mỹ Hương và Quý Chấn Phong vừa vào đến cửa đã ngửi được một mùi rất thơm.
"Mẹ, chị dâu." Mỹ Hương đẩy cửa đi vào, khăn quàng cổ đỏ thẫm làm nổi bật sắc mặt hồng nhuận của cô ấy, đôi mắt sáng trong, vừa nhìn liền biết sống rất tốt.
"Ai da, cuối cùng đã về rồi, mẹ trông ngóng suốt từ hừng đông đó."
Trương Xảo Nhi kéo tay Mỹ Hương cẩn thận quan sát, giống như đã lâu chưa từng gặp bảo bối vậy.
"Mẹ, anh cả."
Trong sân chỉ có Trương Xảo Nhi và Triệu Đông Lâm, Quý Chấn Phong cười đi tới chào hỏi hai người.
Làm con rể mới của nhà họ Triệu, Quý Chấn Phong vẫn hiểu được cách lấy lòng của người nhà họ Triệu, mang quà tới trừ thuốc lá và rượu ngoại theo tiêu chuẩn thì còn một đống đồ nữa, có trái cây, sữa bột, bánh quy, còn có rượu thuốc nhờ người chuyển từ nơi khác đến, óc chó, táo đỏ.
"Đây là cho ba, nghe nói chân của ba không được tốt, uống cái này có thể giảm đau."
"Đây là cho mẹ, táo đỏ bổ máu, Mỹ Hương nói mẹ đường máu thấp, phải thường xuyên ăn thứ này.'
"Đây là cháu trai cả, cháu trai học giỏi, lên sơ trung, ăn quả óc chó bổ não."
"Đây là cho Anh Bảo, trẻ con, uống sữa bột cho mau lớn."
"Đây là cho anh cả anh hai, mang về chơi chơi."
"Đây là của chị dâu cả, cảm ơn chị vì đã chăm sóc quan tâm Mỹ Hương cho tới tận bây giờ. Nghe nói hiện tại chị thường xuyên giảng giải, phiên dịch cho khách nước ngoài, cho nên áo choàng Cashmere rất hợp với chị."
Áo choàng Cashmere này là chị cả Quý Chấn Phong chờ người chuyển từ bên nước ngoài vê. Nghe nói phụ nữ nước ngoài rất chuộng loại này, áo khoác ưu nhã cao quý. Quý Giai Lộ mang về hai bộ, một bộ đưa cho Mỹ Hương, Mỹ Hương cảm thấy mình làm giáo viên căn bản không hay dùng, không bằng tặng cho chị dâu để nó phát huy tác dụng của mình.
Tặng quà xong, mỗi người đều vừa lòng, xem như lấy lòng được mọi người.
"Chấn Phong, con có tâm rồi."
Đối với bọn họ đều chu đáo như vậy, đối với Mỹ Hương càng thêm có tâm. Vừa nấy Trương Xảo Nhi đã kéo Mỹ Hương hỏi chuyện. Mỹ Hương nói người nhà họ Quý đối với con bé rất tốt, không cần dậy sớm làm cơm sáng, giữa trưa cùng làm cơm với mẹ chồng, buổi chiều cô ấy đọc sách hay ngủ trưa cũng đều được, cơm chiều cùng là do mẹ chồng làm, hai người cùng nhau chia sẻ việc nhà, một chút cũng không mệt. Trong lòng Trương Xảo Nhi rất vừa lòng.
"Vậy những người khác nhà họ Quý thì sao?”
"Chị cả khá tốt với con, nói chuyện làm việc đều rất khách khí. Chị dâu của Chấn Phong không dễ giao lưu, nhưng chị ta không thường xuyên trở về, quan hệ với cha mẹ chồng cũng bình thường, con chỉ cần tránh chị ta ra là được."
Nói tới đây, Mỹ Hương cũng xin lỗi Đổng Giai Tuệ.
"Sau đó em lại nghe nói, là chị cả nói, chị dâu, chị đừng để ở trong lòng. Chấn Phong nói chờ sau khi anh ấy gặp được chị ta sẽ nói chuyện sau."
Trương Xảo Nhi còn không biết gì, nghe Mỹ Hương nói càng không hiểu ra sao.
"Chị không để trong lòng, bởi vì có rất nhiêu người đều dùng cái này để công kích chị, chị còn có thể cứ tức giận à? Em bảo Chấn Phong cũng đừng so đo, bọn họ là họ hàng, không như chị, đời này chắc không chạm mặt được mấy lần, không cần thiết phải làm lớn."
Mỹ Hương ôm cánh tay Đổng Giai Tuệ: "Cũng không chỉ có mình Chấn Phong tức giận đâu, em cũng tức, chị ta như vậy em nhìn còn ngứa mắt, sẽ không bỏ qua được như chị đâu."
Còn không phải gia cảnh tốt à, chị dâu nếu có gia cảnh tốt thì chắc chắn sẽ càng trở nên ưu tú, mà La Tư Văn kia thúc ngựa cũng đuổi không kịp chị dâu.