[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 51 - Chương 51: Tôi Nguyện Ý Gả Cho Anh (1)

Chương 51: Tôi Nguyện Ý Gả Cho Anh (1) Chương 51: Tôi Nguyện Ý Gả Cho Anh (1)Chương 51: Tôi Nguyện Ý Gả Cho Anh (1)

"Cô Đổng à, có lẽ cô đã quá rõ gia cảnh của tôi. Trước đây tôi ở trong quân ngũ, ba tháng trước mới được điều về quê nhà. Tôi có hai đứa con, ba mẹ tôi khỏe mạnh và còn có một người em gái chưa lấy chồng, sống cùng với gia đình em trai."

"Ngôi nhà cấp bốn mái ngói, sân khá rộng, mẹ tôi ở nhà nuôi năm con gà và một con lợn nái. Lương của tôi ở làng là sáu mươi hai tệ một tháng, ngoài ra Tết Nguyên Đán sẽ được thêm trợ cấp."

"Hai con của tôi, đứa lớn năm nay bốn tuổi và đứa nhỏ nhất thì mới tám tháng, bình thường đều do mẹ và em gái tôi chăm sóc."

Đổng Giai Tuệ chăm chú nghe những lời Triệu Đông Lâm nói, giọng nói của anh khá trầm, có lẽ là do đã ở trong quân ngũ một thời gian dài, nên giọng nói của anh lại ấy rất điềm tĩnh và mạnh mẽ, điều đó khiến người nghe có cảm giác rất vững vàng, như thể anh ta không hề đang nói về việc riêng tư của bản thân mình, mà đúng hơn là đang kể lại câu chuyện của người khác.

"Vì từng có một lần thất bại trong hôn nhân, bản thân tôi hiểu rõ tầm quan trọng của sự tin tưởng và thấu hiểu lẫn nhau giữa vợ và chồng. Điều tôi tìm kiếm bây giờ hoàn toàn không phải là một người phụ nữ để lo toan cuộc sống sinh hoạt gia đình, cũng không phải là tìm kiếm người giúp tôi chăm sóc bọn trẻ, mà tôi hy vọng có thể tìm được một người bạn đồng hành thực sự trong cuộc đời mình, cùng tôn trọng và bao dung lẫn nhau, chúng ta hãy sống một cuộc sống hòa thuận và viên mãn.

Đổng Giai Tuệ không ngờ tới những lời này, nói thật lòng thì đúng là không thể nói là không cảm động, cô ngước mắt lên nhìn Triệu Đông Lâm đang ở đối diện, ai ngờ Triệu Đông Lâm không biết từ lúc nào cũng đang nhìn cô, vì thế ánh mắt của hai người vô tình chạm nhau, Đổng Giai Tuệ vội vàng nhìn đi hướng khác, chỉ nghĩ tới sự chân thành, bình thản nhưng vô cùng lo lắng hiện lên qua ánh mắt của Triệu Đông Lâm. "Tôi ..." Đổng Giai Tuệ mở miệng nói, nhưng vừa nói được một chữ thì cảm thấy cổ họng mình như nghẹn thắt lại, cô uống một ngụm nước để làm ẩm cổ họng và tiếp tục nói.

"Bí thư Triệu, trước đây tôi đã gặp anh hai lần rồi, không giấu giếm gì anh, thật lòng thì là tôi có ấn tượng rất tốt về anh, cảm thấy anh là một người rất ngay thẳng chính trực được mọi người tôn trọng. Hoàn cảnh của tôi anh cũng biết rồi, tôi bị gia đình chồng đuổi đi, có những lời đồn đại không được hay cho lắm, thật lòng mà nói, một người phụ nữ đã ly hôn ở quê rất khó tìm được người bạn đời phù hợp với mình. Điều kiện của anh tốt như vậy, chẳng lẽ anh không sợ người khác gièm pha sau lưng mình sao?”

Những điều mà Đổng Giai Tuệ nói ra đều là thật lòng, nhân lúc trước khi mọi chuyện chưa bắt đầu, cô đã đưa ra các khó khăn, thật ra giây phút hỏi cô là đã biết câu trả lời của Triệu Đông Lâm rồi. Một người đàn ông như Triệu Đông Lâm nhất định là "lên kế hoạch rồi mới hành động." Nếu như anh thực sự quan tâm về danh tiếng của mình, anh sẽ không thể nhờ người làm mai mối được.

Đừng nói rằng cô kiêu căng làm giá, ở thời buổi này, cô - một người xuất thân nông thôn, thậm chí không đủ điều kiện để lên thành phố làm việc, giống như ở thời cổ đại, muốn đi ra ngoài là phải xuất trình chứng minh hộ tịch.

Cô có thể đi đâu? Có thể làm được gì? Tham gia kỳ thi đại học cũng phải lùi tới vài năm sau, thậm chí cô là người phụ nữ đã từng ly hôn, với bối cảnh của thời đại này, ai chấp nhận cô sẽ ở nhà cha mẹ đẻ mãi?

Ngay cả khi người làm mẹ - Trân Quế Hương đối với cô rất tốt, bà cũng chỉ mong cho cô tìm được nơi để nương tựa mà không phải lang thang đầu đường cuối chợ, mấy tháng nay, Trân Quế Hương chưa bao giờ từ bỏ việc tìm một cho cô một chốn nương thân, bởi vì đối với bà cũng như với Đổng gia mà nói, chốn nương thân tốt nhất của một người phụ nữ là gả cho một gia đình tốt. Giai Tuệ đã từng chịu nhiều thiệt thòi, lần này sẽ cố gắng tìm cho đúng, không thể để con gái chịu thiệt thòi nữa. Đây chính là tấm lòng nhân ái lớn nhất của nhà họ Đồng, nhiều phụ nữ gặp phải bất hạnh trong cuộc hôn nhân, nhưng lại không được cha mẹ che chở nên ngày ngày chỉ biết chịu đựng, sống một cuộc sống không bằng chết, sống không bằng động vật.

Câu hỏi quay trở lại vấn đề ban đầu, ai có thể lấy một người phụ nữ đã ly hôn và bị nhà chồng cũ tố rằng cô không thể có con?

Một chàng độc thân nghèo không thể lấy được vợ? Một người góa vợ với mấy đứa con? Hay một người tàn tật với đôi chân bị liệt?

Triệu Đông Lâm là lựa chọn tốt nhất mà Giai Tuệ có thể chọn trong phạm vi đó, chưa kể ấn tượng của cô về Triệu Đông Lâm thực sự rất tốt, thân phận cô không thanh cao làm sao dám xem thường người nhà của bí thư Triệu.
Bình Luận (0)
Comment