[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 62 - Chương 62: Đây Là Cuộc Sống (1)

Chương 62: Đây Là Cuộc Sống (1) Chương 62: Đây Là Cuộc Sống (1)Chương 62: Đây Là Cuộc Sống (1)

Triệu Cúc Hoa luôn nói mấy câu khuấy động bầu không khí, giống như thức ăn trên bàn, cô ấy đều khen qua một lần.

"Giai Tuệ nhà tôi nấu ăn rất tốt, món bí đao nấu tôm thước, còn có xương hầm đều là Giai Tuệ làm, chúng tôi đều là học từ con bé."

Trước là hai chị em dâu làm tốt đều được mẹ chồng khen, lần này Lưu Tú Vân cũng thông minh một lần, ở thời điểm thích hợp nói một câu dễ nghe, thấy mẹ chồng cười tươi, Lưu Tú Vân cũng cao ngạo ngẩng đầu.

"Cũng không phải, nếu là Giai Tuệ tự mình nấu, hôm nay vài món mùi vị ước chừng cũng càng ngon."

Chu Ngân Đệ cũng nói giúp cô em chồng, Triệu Cúc Hoa cười nói: "Vậy sau này tôi phải tìm cơ hội nếm thử một chút tài nghệ nấu nướng của Giai Tuệ."

"Có cơ hội, chúng ta gần nhau như vậy, muốn ăn gì liền có, không có uổng chuyện gì."

Trân Quế Hương nói xong, Triệu Cúc Hoa che miệng cười nói: "Thím, thím nói lời này là sai rồi, bây giờ cháu với Giai Tuệ rất gần, chờ Giai Tuệ kết hôn với Đông Lâm thì lại cách rất xa, muốn ăn phải đợi đến thôn Thượng Hà mới có thể ăn."

Mọi người trong bàn liền cười ha hả.

Người của Triệu gia vừa rời đi, toàn bộ thôn Đại Vũ đều biết chuyện hôm nay Đổng Giai Tuệ xem mắt.

"Nói đúng là con trai lớn Triệu Đông Lâm của Triệu Mãn Trụ, bên thôn Thượng Hà, cũng là đã ly hôn, vợ trước là thanh niên trí thức xuống thôn quê, sau đó không biết tại sao, không muốn cùng Triệu Đông Lâm về thành, lòng dạ độc ác bỏ lại hai đứa trẻ rồi đi. Mà Triệu Đông Lâm cũng là một người có bản lĩnh, mười mấy tuổi vào bộ đội, không lâu sau lên làm Đại đội trưởng, sau chuyển nghề về quê làm bí thư thôn ở thôn Thượng Hà bọn họ, một tháng tiên lương 62 đồng."

Vĩnh viễn không nên đánh giá thấp khả năng hóng chuyện của quần chúng nhân dân, trước người mới vừa đi, chân sau liên trở thành chủ đề bán tán của người ta, nhà có ai, tiền lương bao nhiêu, nhà bao lớn, thậm chí nuôi mấy con gà con heo cũng dò nghe rõ ràng, rất rõ ràng.

"Thật hay giả? Cô ta qua một lần đò cũng có thể tìm được một người có điều kiện tốt như vậy? Đàn trai không phải có bệnh kín gì không dám nói ra đây chứ?"

Đây chính là lòng người, phần lớn là không muốn nhìn thấy người khác sống tốt, ẩn ý sau lời của bọn họ là, người phụ nữ ly hôn không thể nào có lựa chọn, người đàn ông này cho dù là bí thư thôn, cho dù tiên lương có cao thì chắc chắn có cái gì đó không tốt.

"Bệnh kín thì chưa nghe nói qua, mới vừa đi ngang qua người, tôi nhìn xa xa, mặc quân trang, dáng vẻ cũng rất ngay thẳng, cao ráo, ít nhất cũng phải cao sáu thước*."

*Một thước là ba mươi ba cm, sáu thước thì tương đương cao khoảng một mét tám, với chiều cao này thì bất kể ở thời đại nào cũng được coi là cao.

"Lần này Trần Quế Hương hài lòng, chọn lựa mấy ngày, thật đúng là chọn được một cái tốt."

Triệu Đông Lâm làm bộ đội cũng ở cấp cán bộ, nhận hai mươi cấp tiền lương, sau khi chuyển nghề thuộc về biên chế cấp xã, do cấp trên điều đến làm bí thư thôn ở thôn Thượng Hà, công việc chính là phụ trách công việc của trưởng thôn và những công việc trong thôn ủy hội, nhận tiền lương của hai mươi mốt cấp cán bộ.

Lương hành chính hai mươi mốt cấp mỗi tháng nhận được sáu mươi hai đồng, hôm nay một đồng tiên có thể mua được một cân hai trứng gà, có thể mua được một cân bảy thịt heo.

Cây cải thảo có thể mua được 11 cân, bột mì có thể mua được mười cân, đậu có thể mua được một lượng bốn cân, nếu như củ cải trắng hay cà rốt, cũng có thể mua nổi chừng một trăm cân.

Dân nông thôn đều hâm mộ những người có hộ khẩu thành phố, có hộ khẩu thành phố có thể đến công xưởng thuê thợ, trong thành phố, tiền lương công nhân phổ biến nhất là ba mươi sáu đồng một tháng, người dân ở thành phố tiên sinh hoạt một tháng khoảng tám đồng tiên, nhưng ở nông thôn thì số tiền đó lại càng ít, một người hai đến ba đồng tiền là đủ rồi, dù sao nông thôn cũng có ruộng đất, rau cải trứng gà đều có thể tự cung tự cấp, không cần tiêu tiên ra ngoài mua, sáu mươi hai đồng tiền lương, mỗi tháng đều có, là một khoản thu vào rất lớn, cũng khó trách trong thôn thấy người khá hơn một chút, trong lòng liền có cảm giác đố ky.

Buổi chiều bắt đầu, Đổng gia từng đợt từng đợt có nhiều người tới, đều là tới hỏi thăm hôn sự của Đổng gia và Triệu gia.

"Quế Hương, lần này là bà nở mày nở mặt, Giai Tuệ tìm được chỗ này so với lúc trước tốt hơn rất nhiều."

Trân Quế Hương vốn là cười, nhưng nghe lời này thì trên mặt cũng có chút không được tốt lắm, cảm thấy nói lời này cũng không biết gọi là gì, vào lúc này, còn nói cái gì Lư gia, đấy không phải là cố ý làm cho lòng người không thoải mái sao.

Trân Quế Hương còn chưa lên tiếng, thì có người đã nhảy ra nói sang chuyện khác, hòa hoãn nói.
Bình Luận (0)
Comment