[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 63 - Chương 63: Đây Là Cuộc Sống (2)

Chương 63: Đây Là Cuộc Sống (2) Chương 63: Đây Là Cuộc Sống (2)Chương 63: Đây Là Cuộc Sống (2)

"Ai da, hôm nay là một ngày tốt rồi, nói chuyện trước kia làm gì, chúng ta nói chuyện sau này là được rồi."

"Đúng vậy, nhưng người ta là bí thư chi bộ thôn, là viên chức nhà nước, Giai Tuệ nửa đời sau không cần phải lo nghĩ."

"Nghe nói bên đàn trai có hai đứa con, bao nhiêu tuổi rồi?"

"Một đứa bốn tuổi, một đứa chưa tới một tuổi, cũng thật nhỏ."

"Nhỏ thì tốt, Giai Tuệ gả qua cũng có thể nuôi lớn, nếu là lớn, trong lòng còn nhớ đến mẹ ruột liền không quen."

"Nói chung chuyện này cũng tốt, sau này Giai Tuệ dù không sinh, dù sao đàn trai cũng có con rồi, không sợ."

Mọi người, bà một lời tôi một lời, nói qua nói lại náo nhiệt, Trân Quế Hương cũng trả lời mọi người vài đôi câu, chờ buổi chiều lúc bắt đầu làm việc, mọi người mới chịu giải tán. ...

Trương Xảo Nhi sau khi về nhà liền lấy bát tự của con trai Triệu Đông Lâm và Đổng Giai Tuệ đi xem qua nhân duyên, thuận tiện hỏi một chút hai người có hợp hay không, bây giờ cả nước đều đang triển khai việc bãi bỏ phong kiến, mê tín dị đoan, vì vậy, bà ấy lén la lén lút mang trứng gà cùng với bột mì đến cửa hỏi.

"Theo bát tự với quẻ tính được, đây là ông trời tác hợp cho, vợ chồng hòa thuận, mọi chuyện suôn sẻ, có thể an hưởng tuổi già, con cháu đều có phúc lớn."

Trương Xảo Nhi vừa nghe hai người bát tự tương hợp, liền cao hứng, đến nổi cái gì: 'Nhiều con nhiều phúc" "Con cháu đầy sảnh đường" cũng không chú ý, chỉ tính việc cuộc sống tốt rồi trở về nhà.

Tháng chín, mười, mười hai âm lịch đều có ngày tốt, bởi vì năm nay ăn tết sớm, nên ngày ba mươi tháng giêng sau Tết Dương lịch là giao thừa, tháng chạp thì bận bịu chuẩn bị ăn tết, thời tiết quá lạnh, vì vậy Trương Xảo Nhi trước tiên bỏ ngày trong tháng mười hai âm lịch, còn dư lại hai ngày, bà ấy vẫn không biết chọn ngày nào.

"Mẹ, hay mẹ hỏi thử em trai một chút, nếu là em ấy muốn cưới vợ sớm một chút thì mẹ chọn ngày trước, còn nếu em ấy muốn chờ đợi thêm thì mẹ chọn ngày sau."

Tháng chín âm lịch cũng là tháng mười dương lịch, thời tiết không lạnh cũng không nóng, vừa hay thích hợp, đến lúc tháng mười một bắt đầu vào đông, Triệu Thải Hà kết hôn vào mùa đông, vậy kêu là rất khổ, cho nên bà ấy cảm thấy có thể kết hôn sớm thì nên làm sớm một chút, người mới không cần phải chịu khổ, tới giúp nhà làm tiệc cũng không cần vất vả, là người một nhà cũng không cần dùng nước lạnh để rửa nồi rửa chén.

"Hỏi em con, hỏi nó có thể nói sao, nó nhất định chỉ mong là cưới vợ sớm một chút."

Triệu Thải Hà nhìn mẹ cười, dáng vẻ không giống không tình nguyện lắm, tay bóc đậu phộng, tò mò hỏi: "Mẹ, con cảm thấy mẹ đối với con dâu mới cũng rất hài lòng, làm sao trước nghe Mỹ Hương nói mẹ phản đối quyết liệt lắm."

Trương Xảo Nhi thả tờ giấy đỏ trong tay xuống, thở dài, kể cho con gái lớn chuyện lần trước mình đến thôn Đại Vũ.

"Mẹ cảm thấy đứa trẻ này tính tình rất tốt, dáng vẻ cũng không tệ, cũng biết chăm sóc trẻ nhỏ, con nói em con muốn cưới vợ lại là có mục đích gì, không phải để sinh con, rồi cùng nhau sống qua ngày, người là do nó chọn, mẹ có cứng rắn phản đối thì cũng chỉ là một phần, trước chuyện của Uông Mai nói không trừng trong lòng em con vẫn còn giận mẹ, lần này mẹ không theo ý nó, với tính tình của nó, cả đời này không lấy vợ cũng có thể."

Triệu Thải Hà bóc đậu phộng, nghiền nát rôi đút cho Anh Bảo ăn, bên đút cháu gái, trong miệng cũng an ủi mẹ cô.

"Mẹ, mẹ đừng suy nghĩ nhiều như vậy, Đông Lâm trong lòng không thể nào giận mẹ được, cũng không ai biết Uông Mai là như vậy, lúc mới quen, cô ta nói ngon nói ngọt bao nhiêu, như mật vậy, đừng nói do mẹ nhìn kém, con cũng nhìn kém. Người đều sẽ gặp lại, cô ta là người trong thành, không muốn ở nông thôn, muốn trở về sống trong thành cũng là chuyện bình thường, con không đến thành phố lớn, chỉ cần đi qua huyện thành của chúng ta, còn hâm mộ người ở huyện thành nữa, người ta ra cổng chính là quốc lộ lớn, có cửa hàng, có siêu thị, còn có cả rạp chiếu phim, những thứ này xuống nơi thôn quê như chúng ta đều không có, cho nên là, con không nhận định việc Uông Mai trở về thành như thế nào, mặc dù Đông Lâm không có vợ, nhưng bây giờ lại đi tìm, chẳng qua là tội nghiệp hai đứa nhỏ không có mẹ."

Triệu Thải Hà xoa đầu Anh Bảo, nha đầu Anh Bảo này được Trương Xảo Nhi và Triệu Mỹ Hương chăm sóc rất tốt, cháo, canh trứng gà, bánh bao bột mì phủ đường, những thức ăn trong thôn cũng đều được thử qua, hơn nữa Triệu Đông Lâm tiền lương cao cũng không thua thiệt, nếu không như vậy ăn cũng không ăn nổi.

Triệu Đông Lâm tiền lương mỗi tháng đều gửi cho nhà, Triệu Thải Hà biết mẹ cô trong tay có không ít tiền, giống như cô bình thường về nhà mẹ, mẹ cô cũng cho cô không ít đồ, Đại Nha Nhị Bàn rất thích tới nhà bà nội, cũng biết nhà bà ngoại có nhiều đồ ăn.
Bình Luận (0)
Comment