Chương 65: Hôn Lễ (1)
Chương 65: Hôn Lễ (1)Chương 65: Hôn Lễ (1)
Lúc Trung Quốc thành lập không bao lâu, trong thôn không ít người vẫn còn giữ đồ của xã hội cũ, giống như viên đại đầu.
Trên tiền đồng màu bạc có khắc một người đàn ông trọc đầu, mấy người già gọi người đàn ông đó là Viên Thế Khải, là quân phiệt thời kì dân quốc, từng làm Hoàng Đế, chỉ là mới hơn tám mươi ngày liền cách thí.
Bọn nhỏ cái gì nghe cũng không hiểu, cái gì dân quốc, quân phiệt, bọn chúng đều không hiểu, chỉ nhớ là viên đại đầu, từ đây, Đại Đầu được xem là biệt hiệu của Lư Thành Nguyên.
Lư Thành Nguyên nghe xong liền rơi vào mù mịt, trong lúc nhất thời cũng không đáp lời của Phát Tiểu.
"Nghe nói Đại đội trưởng Triệu Đông Lâm của thôn Thượng Hà theo đuổi con gái Đổng gia, cũng đã định ngày kết hôn, như thế nào, sau khi nghe xong cậu cảm thấy thế nào?"
Đều là cùng nhau lớn lên, từ nhỏ đã chơi đùa với nhau, nói chuyện cũng không kiêng ky, ý của bọn họ là trêu đùa người vợ cũ của Lư Thành Nguyên đã lại kết hôn, cũng không có ý gì khác.
Dù sao hai người ly hôn, mỗi người có một cuộc sống mới, không có gì liên quan tới nhau.
Nhưng sau khi nói xong, bọn họ phát hiện vẻ mặt Lư Thành Nguyên không được tốt, không phải dáng vẻ vui vẻ như trong tưởng tượng, cái này thì khiến bọn họ có chút khó hiểu.
"Làm sao? Cậu thấy trong lòng không thoải mái sao, tôi khuyên cậu nhanh chóng thu tâm tư vào, vợ cậu bây giờ cũng không phải là đèn tiết kiệm nhiên liệu, để cho cô ấy biết cậu còn băn khoăn người trước, cô ấy không biết sẽ làm ra chuyện gì." "Đúng vậy, chuyện gì qua được cũng cho qua đi, đừng nghĩ vớ vẩn nữa, bây giờ cuộc sống cũng tốt rồi, sớm sinh một cậu quý tử là xuất sắc."
Đây coi như là lời nói từ tận đáy lòng của Phát Tiểu, từ khi Lý Thải Phượng về làm dâu đến bây giờ, Lư gia hai ngày cãi nhau nhỏ, năm ngày một trận lớn, khiến cho người trong thôn thầm cười nhạo không ít.
Vốn tưởng rằng Lư Thành Nguyên ly hôn, lại cưới vợ mới, bà Lư rất nhanh có thể được bồng cháu, ai ngờ mấy tháng trôi qua, Lý Thải Phượng cũng không có động tĩnh, tất cả mọi người lúc đó không có ai là không bàn tán, chỉ là không nói trước mặt mà thôi.
Con dâu trước, không nghi ngờ nói người ta không mang thai được, có vấn đề, nhưng đến con dâu mới, cũng không mang thai được.
Người trong thôn nói đùa lẫn nhau, nhưng chuyện đùa này cũng không phải không phải tùy tiện, vừa theo kiểu nói chơi đùa giỡn, đụng đến điểm đau của người khác như vậy thì cũng không thể nói là giỡn.
Như chuyện Lý Thải Phượng không có động tĩnh, chẳng ai dám ngay trước mặt Lư gia hỏi, ai, nhà bà ấy tại sao con dâu đều không có thai, cả hai người đều không có động tĩnh, không biết là có phải con trai nhà bà ấy có vấn đề chứ?
Lời này thì để mọi người nói với nhau, ai có thể nói trước mặt người của Lư gia? Trừ phi thật sự muốn kết thù với Lư gia, Lư Hữu Căn bây giờ còn là đội phó, ai dám?
Nói chuyện hôn nhân của Đổng Giai Tuệ, trong lòng Lư Thành Nguyên thật sự không thoải mái, sự không thoải mái này biểu hiện ở việc so với bình thường anh càng không thích nói chuyện, buổi tối lúc đi ngủ, Lý Thải Phượng theo lẽ thường thì sẽ hay ngấm ngầm nhục mạ người khác, Lư Thành Nguyên đang đắp chăn, quay lưng về phía Lý Thải Phượng, đau khổ nhắm mắt. ...
Triệu gia chọn ngày tám tháng mười âm lịch, cũng chính là ngày hai mươi tám tháng mười một dương lịch. "Còn phòng cưới của con thì sao? Đổng gia có một cái giường, một cái tủ treo quần áo, còn lại con phải đưa thêm gì?"
Thời đại này, người ta kết hôn quan trọng chính là từ ba chuyển lên ba mươi hai cái chân, bao gồm giường, ghế sô pha, tủ quần áo, tủ đầu giường, bàn gỗ cùng với bàn trang điểm.
Những thứ này Triệu gia đều có, ban đầu Triệu Đông Lâm cùng Uông Mai kết hôn, Trương Xảo Nhi liền sắm đầy đủ cho bọn họ, nhưng bây giờ cái tình huống này, để cho Đổng Giai Tuệ về làm dâu lại dùng đồ còn lại trước đây Uông Mai dùng, Trương Xảo Nhi sợ Đổng Giai Tuệ sẽ chán ghét.
"Làm lại lần nữa, đổi lại đồ dùng trong nhà để ở phòng Mỹ Hương."
Vừa hay đồ trong phòng Mỹ Hương đều đã cũ, không bằng đổi lại cho cô cũng không lãng phí.
Trương Xảo Nhi gật đầu, đồ dùng trong nhà nhìn lớn như vậy, thật ra thì tìm thợ mộc đánh lại bất quá tốn chút phí vật liệu với tiền thủ công, một bộ đánh lại khoảng trên dưới mười đồng, con trai tiền lương một tháng sáu mươi hai đồng, giá chừng mười đồng tiền hay là chịu chỉ.
Sau khi quyết định hôn sự, hai nhà từng bước tiến hành công việc chuẩn bị, ba tháng thoáng một cái đã qua, rất nhanh đã đến ngày kết hôn.
Ngày này, trời mới vừa tờ mờ sáng, Trần Quế Hương đã liên cùng chồng thức dậy.
"Một đêm tôi ngủ không ngon, chúng ta dậy sớm chuẩn bị một chút."
Đời này của bà sinh được bốn người, ba lần cưới dâu, một lần gả con gái, theo lý mà nói có kinh nghiệm thì cũng không nên gấp gáp, huống chỉ lần này con gái là lần thứ hai kết hôn, có thể bởi vì là lân kết hôn thứ hai, Trần Quế Hương còn mới lạ nên mới khẩn trương.