[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 66 - Chương 66: Hôn Lễ (2)

Chương 66: Hôn Lễ (2) Chương 66: Hôn Lễ (2)Chương 66: Hôn Lễ (2)

Triệu gia nhân nghĩa, không nói hôn sự tùy ý, mà là làm một buổi lễ nghiêm túc, lễ tiết lễ vật đám hỏi đều đầy đủ, người người đều nói lần này Giai Tuệ có phúc, Trân Quế Hương càng muốn làm chuyện vui này xong.

Buổi sáng, đàn trai tới đón dâu, buổi trưa nhà mình bày rượu, cả ngày cũng không rảnh rỗi.

"Ái Hoa, Ái Dân, hai đứa hôm nay phụ trách chiêu đãi khách, Ái Quốc, con phụ trách rượu với thuốc lá, để ý xung quanh, nên đưa thì đưa, không nên đưa thì đừng đưa loạn, những thứ này đều là tiền. Năm cây thuốc lá Triệu gia gửi chắc cũng dùng không hết, chờ mọi chuyện xong xuôi, chia cho nhà các cậu, bác cả mỗi nhà hai gói, còn lại giữ lại ăn tết."

"Ngân Đệ mấy đứa nhanh chóng đi qua hàng xóm mượn bàn ghế rồi dọn lên, còn có chén đũa cũng đi mượn xem, xong xuôi, Ngân Đệ vào trong phòng Giai Tuệ giúp con bé, thấy con bé cần giúp cái gì thì giúp một tay, Tú Vân và Quyên Tử đi vào phòng bếp, giúp thím chín làm thức ăn."

Nhà trong thôn làm tiệc đều mới thím chín làm tiệc, ngoài ra những người thân thiết cũng sẽ tới giúp đỡ, đây là các nhà ước định với nhau rồi cũng thành quy tắc.

Nghe được trong phòng chính có động tính, người một nhà cũng ra tay giúp, đây là một ngày trọng đại, cũng không ai rảnh tay.

Trân Quế Hương phân chia công việc rõ ràng, trong nhà rảnh rỗi nhất bây giờ chỉ có cô dâu Đổng Giai Tuệ.

Khoác lên mình chiếc váy cưới mới do chính cô ấy may, màu đỏ là loại vải tốt nhất, phần trên do Đổng Giai Tuệ làm là phiên bản cải tiến của sườn xám, đồng thời kết hợp đặc điểm của bộ đồ nhà Đường, cổ áo không ôm sát, thu eo một nửa, vốn là dáng người nhỏ nhắn, mặc như vậy càng tôn lên dáng người yểu điệu, lả lướt, kết hợp với mái tóc được cuộn tròn và son màu đỏ, nó thực sự mang vẻ đẹp đằm thắm của những cô gái Giang Nam thời Trung Hoa Dân Quốc.

"Con gái của mẹ thật xinh đẹp."

Sau khi Đổng Giai Tuệ thay đồ xong, mẹ cùng ba chị dâu cô đều sững sờ, lúc trước mặc rộng không có gì đặc sắc, ai biết quân áo vừa chiết eo lại có thể tôn lên vóc người tốt như vậy, huống chỉ Đổng Giai Tuệ vốn là dáng người nhỏ bé, bản thân cũng quá xinh đẹp.

"Đây đúng là cô dâu, Giai Tuệ mặc quần áo đỏ nhìn đẹp biết bao."

Trước khi kết hôn Triệu Đông Lâm đặc biệt đưa Đổng Giai Tuệ đến huyện thành mua quần áo, Giai Tuệ nhìn một cái, đều là những bộ quân áo màu xanh lam, xám, xanh lục, cùng với những hoa văn lớn bắt mắt, kiểu dáng cũng đều giống nhau, không có gì mới, Đổng Giai Tuệ thật sự là không có dũng khí mặc những bộ quần áo này vào ngày kết hôn, đầu năm nay quần áo cũng rất đắt, trừ vải phiếu, ngoài ra còn phải tiêu tiên, thật sự là không có lợi lắm.

Đổng Giai Tuệ nói với Triệu Đông Lâm là mình không mua quần áo, tự mình mua vải vê may, Triệu Đông Lâm nhiều lần xác nhận là không có vấn đề gì mới đồng ý.

Sau khi quay về, Triệu Đông Lâm cũng không yên tâm, lại nhờ người tìm cho Đổng Giai Tuệ một thợ may, một là sợ Giai Tuệ không thể may kịp, một điều nữa là, ở thời đại này, kết hôn lưu hành mặc quân trang, tìm người đặc biệt khá hơn chút cũng không có, anh cũng chuẩn bị quân trang cho mình.

"Quả thật so với quân trang kia thì có phong thái hơn, cứ như vậy đi, ăn chén trứng chần này đi."

Trần Quế Hương đưa một tô tới, trong chén có sáu quả trứng luộc trắng nõn nằm ngay ngắn trong chén nước đường đỏ.

"Nhiều như vậy, sao con ăn hết."

Sáu trứng, cô cũng không phải là heo, sao có thể ăn nhiều như vậy. "Con hôm nay cũng phải bận bịu một ngày, buổi trưa không biết lúc nào có thể ăn cơm. Con từ từ ăn không nóng, sáu trứng, sáu lục đại thuận, những con số này là cát lợi."

Triệu gia chín giờ đến đón người, đến lúc đó nháo hò hét ầm ỉ, sau một quá trình, đoán chừng hơn mười giờ mới có thể đến nhà Triệu gia, đến thôn Thượng Hà, lại là một trận tập tục, cô dâu Đổng Giai Tuệ, hôm nay là nhân vật chính được mọi người vây xem, sao có thể ăn cơm ngon.

Chuyện gì phàm là cát lợi hay xui xẻo, dính tới Trân Quế Hương liền trở nên hết sức tích cực, Đổng Giai Tuệ bưng chén, ăn từng miếng từng miếng cũng hết sáu quả trứng, lúc này trong nhà khách cũng bắt đầu tới, Trần Quế Hương cầm lấy chén đi, để lại Chu Ngân Đệ, đưa hai người con dâu khác ra ngoài.

"Để chị xem cô dâu một chút."

Vừa dứt lời, một người phụ nữ trung niên mặt ốm dài đi vào phòng Giai tuệ, đây chính là vợ của bác cả Giai Tuệ, Tôn Ngọc Bình, đi theo phía sau là em gái họ Đổng Tiểu Quyên.

Hôm nay Đổng Giai Tuệ kết hôn, theo như tập tục thì nhà mẹ phải mời hai người đàn ông trong họ đến đưa cô về nhà chồng, người đưa hôm này thường là chú bác hoặc anh em họ trong gia đình.
Bình Luận (0)
Comment