[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 86 - Chương 86: Thì Thâm (3)

Chương 86: Thì Thâm (3) Chương 86: Thì Thâm (3)Chương 86: Thì Thâm (3)

Đổng Giai Tuệ muốn nói lại thôi, thật ra thì chính là hỏi ý của mẹ chồng.

Bánh bí đỏ hao dầu nhiều, nhưng Đổng Giai Tuệ cũng nghĩ tới, chiên xong dầu còn dư lại có thể xào rau, không tính là lãng phí.

"Con muốn làm thì làm đi, vì con kết hôn mẹ đánh cũng nhiều dầu đậu, đủ ăn được tới năm sau."

Sau khi mẹ chồng đồng ý, Đổng Giai Tuệ nói với Hắc Đản: "Con thích ăn bánh bí đỏ không? Vừa ngọt vừa thơm, màu vàng nhạt, ăn rất ngon, nếu con thích có thể gật đầu được hay không?"

Bí đỏ nhà mình, Đổng Giai Tuệ nhìn trông góc nhà chừng mười quả mới có thể nhớ tới làm bánh.

Hắc Đản mặc dù không ngẩng đầu, nhưng Đổng Giai Tuệ thấy động tác trong tay cậu dừng lại, hiển nhiên cậu bé nghe thấy cũng có vẻ hứng thú với chuyện này.

"Vậy dì đi làm bánh bí đỏ cho Hắc Đản ăn nha."

Trước khi đi cô xoa đầu Hắc Đản một cái, trong lòng liền có nhiều cảm xúc.

Mặc dù Hắc Đản không thích cô, nhưng dù sao cô cũng là mẹ kế của cậu, cậu nhỏ như vậy, không có mẹ ruột chăm sóc cũng đã là rất đáng thương.

Cô không phải Uông Mai, không biết Uông Mai tại sao cố chấp muốn trở về thành, cô nhìn lại, ở thời đại này, mặc dù có nhiều chỗ không thuận tiện, nhưng nó cũng là một nơi đáng sống, quan trọng nhất chính là, Uông Mai có hai đứa trẻ, thật sự cô ấy lại chịu bỏ lại con sao?

Nói làm liền làm, Đổng Giai Tuệ lấy một quả bí từ góc tường đi ra, rửa sạch, cắt thành hai nửa, giữ lại một nửa, nửa kia lấy sạch ruột, sau đó thái mỏng, bỏ vào một cái chậu nhôm.

Bí đỏ cần hấp, vừa hay Trương Xảo Nhi mới nấu nước, Đổng Giai Tuệ liền lấy nắp đậy chậu nhôm lại, rồi thả vào nước hấp.

Thời gian ước chừng cần một tiếng đồng hồ, Đổng Giai Tuệ thừa dịp này đem những thứ cần dùng khác như bột mì, đường, chuẩn bị xong, đợi sau khi lấy bí đỏ đã hấp chín ra, dùng cái muỗng ép nhuyễn, cho theo thứ tự, bột mì, bột nếp, và đường trộn đều, sau đó nặn thành hình tròn.

Sau khi làm được mấy viên bánh, Giai Tuệ còn tạo hình thành chú heo nhỏ cho Hắc Đản nhìn.

"Hắc Đản, con nhìn xem con heo nhỏ này có phải quá đáng yêu hay không, dì làm con heo nhỏ này cho con ăn được không?"

Hắc Đản nhìn hình tượng con heo nhỏ trong tay Giai Tuệ, trong ánh mắt toát lên vẻ tò mò cùng với thăm dò, hiển nhiên cảm thấy rất hứng thú.

Thấy vẻ mặt của Hắc Đản thay đổi, Đổng Giai Tuệ tiếp tục dẫn dắt Hắc Đản nói chuyện.

"Con xem nó tròn vo đáng yêu bao nhiêu, có thích không?”

Hắc Đản nhìn Đổng Giai Tuệ một chút, lại nhìn con heo nhỏ trong tay cô, nhưng vẫn không đáp lại Đổng Giai Tuệ, chỉ thấy cậu gật đầu.

Đổng Giai Tuệ trong lòng như rớt mất một nhịp, có phản ứng là tốt rồi, chỉ cần cậu đồng ý mở một lỗ hổng nhỏ, cô có thể dùng sự quan tâm cùng kiên nhẫn từng bước sưởi ấm cậu.

"Con thích đúng không? Vậy dì làm ba cái, con cùng em trai em gái mỗi người một cái, được không?”

Hắc Đản chu môi, chưa nói đồng ý hay không đồng ý.

Đổng Giai Tuệ hiểu suy nghĩ của Hắc Đản, cậu thích con heo nhỏ này, cô nói làm ba cái, em trai em gái mỗi người một cái làm cậu bé mất hứng, kia có phải là biểu đạt cho việc cậu không muốn chia sẻ cho em trai em gái chứ?

Nghĩ tới đây, Đổng Giai Tuệ tiếp tục kiên nhẫn làm thông suy nghĩ của Hắc Đản. "Con là không muốn chia sẻ heo nhỏ cho em trai em gái? Vậy dì sẽ làm nhiều động vật nhỏ, heo nhỏ, thỏ nhỏ, mèo nhỏ, chó nhỏ, dì làm nhiều loại, con và các em chọn thứ mình thích có được hay không?”

Nhờ trước kia cô có theo chị họ học làm bánh ngọt, mặc dù không thể nói là chuyên nghiệp, nhưng tạo hình động vật nhỏ dụ dỗ mấy trẻ con thì cũng không quá phức tạp.

Quả nhiên, sau khi Đổng Giai Tuệ nói xong, Hắc Đản liền gật đầu.

Trương Xảo Nhi một mực ngồi trước bếp củi, biểu hiện của Đổng Giai Tuệ và Hắc Đản đều được bà thu vào tâm mắt, có thể nói, càng lúc bà càng hài lòng với người con dâu này.

Trương Xảo Nhi mặt tươi cười nhóm lửa, bên kia, Đổng Giai Tuệ bắt đầu nhào bột, nặn bột, rồi bắt đầu chiên.

Cho vào nồi một lượng dầu vừa phải, đợi nhiệt độ lên cao sau đó cho bánh bí đỏ vào trong chảo, để lửa nhỏ, chiên vàng đều một mặt rồi tiếp tục chiên mặt khác.

Triệu Mỹ Hương sau ôm Anh Bảo vào thấy cảnh tượng trong phòng bếp, mẹ cô thì đang đốt lửa, chị dâu thì đang chiên gì trong nồi, Hắc Đản thì lại đứng bên cạnh chị dâu.

Ngày hôm qua mẹ cô không phải còn đang càu nhàu chuyện Hắc Đản với cô sao, làm sao tỉnh dậy lại thấy quan hệ giữa Hắc Đản và chị dâu lại thân thiết như vậy?

Đổng Giai Tuệ đưa mắt nhìn hai người cười cười, chỉ trong khay phần bánh đã chiên xong: "Anh Bảo, có phải con tới thăm động vật nhỏ không, chú thỏ nhỏ này đặc biệt làm riêng cho con, đợi một lúc ăn cơm thì con ăn nó có được không?”
Bình Luận (0)
Comment