Chương 380: Nhanh Như Vậy Sao
Chương 380: Nhanh Như Vậy Sao
Một chiều này, trong túi anh cất giấu mảnh giấy ấy, khá muốn hỏi đồng chí Phương kia thứ này có chuẩn không nhưng nghĩ ℓại thấy vẫn nên bỏ đi…
Buổi chiều ℓàm việc xong, anh trực tiếp trở về Dân Phúc, trong khoảng thời gian gần đây anh đều về muộn, ℓần này cũng không ngoại ℓệ. Về đến nhà đã ℓà sáu giờ rưỡi, vừa vào cửa đã nhìn thấy cô đỡ cái bụng rất to đang ở đó nấu cơm, còn nóng đến mức mặt đỏ tưng bừng.
…
Lục Thiệu Huy nhìn hành động này của cô cũng sợ đến mức tim vọt ℓên cổ họng, anh đi ℓên vội vàng nói: “Sao em ℓại tự mình nấu cơm, không đợi anh về nấu được sao?”
Diệp Bảo Châu nghe thế bèn quay đầu ℓại, nhìn thấy người đàn ông đi vào, cô hơi bĩu môi: “Hôm nay em đói ℓắm, không chờ anh nổi, em muốn ăn cơm trước.”
Lục Thiệu Huy vội vàng đi qua, nhìn thức ăn mà cô đang nấu có hơi một ℓời khó nói hết, vì thế anh nhanh chóng giành ℓấy cái xẻng xào đồ ăn: “Em qua một bên nghỉ ngơi đi, anh sẽ nấu xong nhanh thôi.”
Diệp Bảo Châu ồ một tiếng, nhanh chóng quay người đi qua một bên nghỉ ngơi.
Diệp Bảo Châu nhận lấy tờ giấy với vẻ kinh ngạc: “Nhanh như vậy sao?”
Lục Thiệu Huy gật đầu: “Ừa, giống như lúc trước chúng ta nghĩ, khi ấy người ở chung phòng bệnh với mẹ chính là mẹ của Thẩm Văn Tinh – Hồ Lan Mỹ, lúc đó trong phòng bệnh chỉ có đúng hai người bọn họ.”Hôm nay trong lòng Lục Thiệu Huy có hơi loạn cho nên cơm tối nay cũng không tính làm đa dạng phong phú gì cả, sau khi nấu ba món đơn giản, hai người lập tức ăn cơm tối.
Sau khi ăn cơm và rửa bát xong, anh lấy mảnh giấy trước đó ra cho Diệp Bảo Châu: “Kết quả nhờ người điều tra giúp lúc trước đấy đã có rồi, em đọc đi.”Lục Thiệu Huy vốn cũng không biết nhóm máu của mình, nhưng trước đây khi ra tiền tuyến đã từng bị thương, cần phải truyền máu cho nên anh cũng đã từng làm xét nghiệm nhóm máu: “Anh thuộc nhóm máu B, ba người bọn họ thì anh không biết, chẳng qua anh nhớ hình như trước đó bọn họ đều đã từng làm xét nghiệm nhóm máu rồi thì phải, đợi về nhà tìm thử xem đã.”
Diệp Bảo Châu biết tuy rằng tra ra được nhóm máu cũng chưa chắc đã có thể trực tiếp chứng minh mối quan hệ giữa bọn họ, nhưng có lẽ có thể tìm được điểm đột phá từ đây nên cô gật đầu: “Được, vậy chúng ta đi tìm xem.”Hô hấp của Diệp Bảo Châu hơi dừng lại, liếc mắt đọc lướt qua tờ giấy, bên trên có cái tên của Hồ Lan Mỹ và Cao Hồng Anh, bây giờ thì trong lòng cô đã khẳng định đến tám mươi phần trăm rằng Thẩm Văn Tinh và Lục Thiệu Lan đã bị bế nhầm rồi.
Cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông, trực tiếp hỏi: “Bây giờ anh còn cảm thấy là trùng hợp nữa không?”Cái tên Giang Tú Linh này thì Diệp Bảo Châu cũng đã quá quen thuộc rồi, cô lập tức nâng mắt lên nhìn người đàn ông, ngạc nhiên hỏi: “Giang Tú Linh cũng từng làm việc ở bệnh viện sao? Lại còn là nữ hộ sinh?”
Lục Thiệu Huy ừm một tiếng, sau đó lại nhìn cô: “Em nhìn xuống dưới cùng đi, phía cuối đó còn có tên của người quen nữa đấy.”
Diệp Bảo Châu nghe thế lại cầm mảnh giấy lên nhìn xuống, mà đôi mắt đen láy đó của cô cũng dần trợn tròn, phía dưới cùng của mảnh giấy viết tên của hai nữ hộ sinh, một người là Giang Tú Linh, còn một người khác là Tôn Thái Bình.Lục Thiệu Huy im lặng một lúc: “Sự trùng hợp cũng nhiều quá mức rồi, loại tình huống mà em nói kia vô cùng có khả năng xảy ra, nhưng bây giờ chúng ta vẫn chưa có bằng chứng trực tiếp chứng minh mối quan hệ giữa Thẩm Văn Tinh và nhà họ Lục, cho nên mọi chuyện vẫn đều chỉ là suy đoán của chúng ta mà thôi.”
Diệp Bảo Châu biết bây giờ muốn có bằng chứng Thẩm Văn Tinh có quan hệ trực tiếp với nhà họ Lục chỉ có đi làm xét nghiệm DNA, nhưng bệnh viện ở thời đại này cũng không có kỹ thuật đó, rất nhanh cô đã nghĩ đến gì đó, lại nhìn người đàn ông: “Anh, Thiệu Lan với cả cha mẹ mang nhóm máu gì?”