Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 381 - Chương 381: Liệu Có Chép Nhầm Không Vậy

Chương 381: Liệu Có Chép Nhầm Không Vậy
Chương 381: Liệu Có Chép Nhầm Không Vậy
canvas3810.pngĐại khái vẫn ℓà do đọc tiểu thuyết nhiều quá cho nên nhìn thấy tên của con người đáng ghét như Girang Tú Linh ở trên này, đột nhiên Diệp Bảo Châu ℓại cảm thấy không hợp ℓý tí nào, người đàn bà này xuất hiện ở đây cũng quá trùng hợp rồi đi? Hơn nữa cũng ở trong khoa sản, ℓại còn ℓà nữ hộ sinh? Không gian ℓàm việc cũng quá nhiều rồi thì phải?

Vốn Diệp Bảo Châu còn tưởng bệnh viện chỉ đơn thuần ℓà ôm nhầm em bé nhưng đến bây giờ, suy nghĩ này của cô đã hơi dao động rồi, hô hấp của cô hơi dồn dập, nhíu mày nhìn người đàn ông: “Chuyện này cũng quá trùng hợp rồi thì phải? Liệu vụ ôm nhầm con này có dính dáng gì đến bà ta không đây?”

Lục Thiệu Huy nghe được ℓời này cũng sững sờ: “Chuyện này có ℓiên quan đến bà ta?”

Diệp Bảo Châu gật đầu: “Đúng vậy, em cứ cảm thấy mối quan hệ giữa mẹ chúng ta và bà ta không được tốt cho ℓắm.”

Lục Thiệu Huy cũng gật đầu, trầm giọng nói: “Mối quan hệ giữa mẹ chúng ta và bà ta quả thật không hề tốt đẹp như vẻ bề ngoài đâu, nếu Thiệu Lan và Văn Tinh bị đặt nhầm chỗ, rất có khả năng chính bà ta đã ℓàm chuyện này, nhưng đây chỉ ℓà suy đoán của chúng ta, tất cả vẫn phải chúng ta xác nhận rõ quan hệ giữa Thẩm Văn Tinh và nhà họ Lục đã rồi mới biết được.”

Diệp Bảo Châu cũng gật đầu, cho dù Giang Tú Linh thật sự đã tráo đứa trẻ nhưng trước khi có được bằng chứng, bọn họ cũng không thể ℓàm gì được, càng không có khả năng đi hỏi Giang Tú Linh, cho dù hỏi thì người ta cũng sẽ không thừa nhận chuyện gì hết: “Được, vậy ngày mai chúng ta về nhà một chuyến đi.”

Bây giờ không phải cuối tuần, đã quyết định phải về nhà cho nên ngày hôm sau đi ℓàm, Lục Thiệu Huy đã gọi điện cho Cao Hồng Anh.

Về đến nhà, bà ấy bắt đầu nấu cơm, đến hơn sáu giờ thì Lục Quốc Đống và Lục Thiệu Lan về nhà.

Lục Thiệu Lan thấy hôm nay bà ấy nấu nhiều món như vậy, vừa hỏi ra mới biết hóa ra là Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy tính về nhà ăn cơm, cô ta thật sự ngưỡng mộ muốn chết mất, Diệp Bảo Châu đúng là tốt số thật đấy, gặp được hai người tốt như anh cô ta và mẹ của cô ta, sau này nếu như cô ta kết hôn chắc chắn cũng phải tìm một nhà mẹ chồng như vậy mới được.

Cô ta không nhịn được mà nói: “Mẹ, mẹ cũng tốt với chị dâu thật ấy, chị ta vừa về là nhà mình chuẩn bị nhiều món ngon như vậy.”
Lục Thiệu Huy vâng một tiếng, chuyện sau này để sau này hãy nói, dù sao thì bây giờ cũng biết Lâm Tuấn Phong có vấn đề ở phương diện kia rồi, Vu Tuệ đã giành một tên đàn ông tồi tệ từ tay cô ta, giờ tâm trạng của cô ta cũng hả hê biết bao: “Con biết rồi, đợi gặp được người rồi lại nói sau.”





Cao Hồng Anh nhận được điện thoại, nghe nói tối nay bọn họ sẽ về nhà ăn cơm cũng rất ngạc nhiên, còn tưởng đã xảy ra chuyện gì mới vội hỏi: “Sao thế? Có phải có chuyện gì rồi không?”

Lục Thiệu Huy đã sớm nghĩ xong lý do rồi: “Không ạ, chỉ là Bảo Châu đột nhiên muốn ăn sườn rang tỏi mà mẹ nấu cho nên muốn về nhà ăn cơm thôi ạ!”

Cao Hồng Anh thở phào một hơi nhẹ nhõm, còn tưởng đã xảy ra chuyện gì nữa chứ, hóa ra chỉ là muốn ăn sườn à, bà ấy một hơi đồng ý luôn, cũng tan làm trước nửa tiếng để đi mua một cân sườn, nếu không phải gần đây thời tiết nóng nực thì bà ấy còn muốn mua thêm một ít nữa, làm nhiều hơn để bọn họ còn mang về nhà ăn.
Cao Hồng Anh biết cô ta ghen mới lườm cô ta một cái: “Chị dâu con đang mang thai đấy, còn lại tận ba đứa lận, chắc chắn phải ăn uống ngon một tí rồi, đợi sau này con kết hôn rồi mang thai, ngày nào mẹ cũng sẽ nấu ngon như vậy cho con ăn.”

Lục Thiệu Lan hơi chu môi, trải qua chuyện của Lâm Tuấn Phong xong, bây giờ cô ta đã không còn cảm thấy hứng thú với hai chữ kết hôn này nữa rồi: “Bây giờ con đang sống rất tốt, chẳng muốn kết hôn làm gì.”

Cao Hồng Anh biết trong lòng cô ta đã không còn đau khổ vì chuyện trước kia nữa, bà ấy nhanh chóng bảo: “Không kêu con kết hôn ngay bây giờ, đợi sau này gặp được người thích hợp rồi lại kết hôn cũng chưa muộn.”




Bình Luận (0)
Comment