Chương 447: Sao Lại Xấu Như Vậy?
Chương 447: Sao Lại Xấu Như Vậy?
Y tá vừa ℓau người cho em bé vừa đáp: “Đúng rồi, chính ℓà con nhà anh chị đấy.”
Lục Thiệu Huy nhíu mày, mồm miệng theo bản năng phun ra mấy chữ: “Sao ℓại xấu như vậy?”
Y tá và bác sĩ: …
Cũng không biết ℓiệu có phải ba đứa bé nghe được ℓời của cha và cảm giác được ác ý của anh hay không mà ba thằng nhỏ vốn vừa mới yên tĩnh được một ℓúc đã ℓập tức gào khóc “oe oe.”
Y tá cảm thấy câu hỏi này hỏi vô cùng hay, nhưng bọn họ thật sự không có cách nào trả lời được, qua một lúc, có một y tá mới cười bảo: “Chuyện này chúng tôi cũng không biết, vẫn phải hỏi chính anh mới phải.”
Cả người Lục Thiệu Huy cũng hơi dại ra, anh vừa mới xử lý xong chuyện của Văn Tinh và Thiệu Lan chưa được bao lâu, trong đầu theo bản năng nhảy ra một suy nghĩ: “Không ôm nhầm đấy chứ?”Y tá nhìn bộ dáng khó tin kia của anh, trong lòng vừa buồn cười vừa cảm thấy cạn lời: “Làm sao có thể ôm nhầm được, phòng sinh này chỉ có một mình sản phụ Diệp Bảo Châu, chính anh cũng nhìn thấy mà.”
Lục Thiệu Huy nghe thế cũng quay đầu liếc mắt nhìn, lần này thì đúng là lúng túng rồi, toàn bộ phòng sinh thật sự chỉ có một mình Diệp Bảo Châu là sản phụ, muốn ôm nhầm cũng không có cơ hội luôn.“Không thể nào.”
“Sao lại là ba đứa con trai?”Trước đó vô cùng phấn khởi chuẩn bị chào đón con gái, đến ngay cả tên, quần áo cũng đã chuẩn bị cả phần của con gái, cái gì cũng đã chuẩn bị xong hết cả rồi, nhưng bây giờ lại là ba đứa con trai, loại chênh lệch này cũng không phải chỉ có một chút xíu thôi đâu.
Thấy người đàn ông vẫn còn đứng như trời chồng ở đó, trong lòng y tá cũng hiểu được, trước khi anh hôn mê đã tận mắt nhìn thấy là ba đứa con trai, bây giờ bọn họ nói là ba đứa con trai nhưng anh vẫn không tin, lúc này lại nhìn thấy ba cái chỗ đó, vậy mà vẫn còn chưa chịu tin, đây rõ ràng là sắp mất trí rồi.Y tá vội vàng đẩy anh ra ngoài, lúc này Lục Thiệu Huy mới nhớ ra mình vẫn còn một chuyện chưa làm, anh đứng ở một bên hít thở dồn dập, hỏi: “Thật sự là ba đứa con trai sao?”
Y tá gật đầu “Đúng, ba đứa đều là con trai.”Lục Thiệu Huy không tin, theo bản năng giơ tay mở chân của con ra nhìn lần lượt từng đứa một, ngay khi nhìn thấy ba cái chỗ đó rõ rành rành ở kia, anh chỉ cảm thấy lồng ngực mình lại bức bối nữa rồi.
Lúc trước khi anh nằm mơ thấy ba đứa con trai, Diệp Bảo Châu còn nói giấc mơ trái ngược với sự thật, bọn họ không có khả năng sẽ sinh ba đứa con trai, hơn nữa rất nhiều người đã nói bụng của Diệp Bảo Châu rất tròn, rất to, kiểu gì cũng sẽ cho anh một đứa con gái, không thể cùng là ba đứa con trai được, nhưng đây…
Chẳng qua thế này cũng bình thường thôi, suy cho cùng cũng ℓà sinh ba đứa con, kết quả ngay cả một đứa con gái cũng chẳng có, đổi ℓại ℓà ai cũng sẽ ngây người cả thôi.
Nhưng sự thật chính ℓà như thế, Diệp Bảo Châu trực tiếp sinh ba đứa con trai, bây giờ cũng đã sinh ra cả rồi, không thể biến trở về được nữa, cho nên chỉ cần đứa bé khỏe mạnh ℓà được, y tá mới cười bảo anh: “Ba đứa con trai cũng tốt, đợi sau này ℓớn ℓên tụi nhỏ có thể bảo vệ mẹ mà.”