Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 464 - Chương 464: Hay Là Đợi Đầy Tháng Đi

Chương 464: Hay Là Đợi Đầy Tháng Đi
Chương 464: Hay Là Đợi Đầy Tháng Đi
canvas4640.pngBa đứa trẻ giống nhau như đúc, ℓúc này đang ngủ rất ngon, nhìn thế nào cũng khiến người yêu thích hết.

Lục Quốc Đống nhếch khóe miệng, cười ha ha bảo: “Mấy người ở đại viện hỏi anh khi nào bọn họ mới có thể qua đây thăm cháu.”

Lúc đầu Diệp Bảo Châu sinh con đột ngột quá, hơn nữa đứa trẻ còn sinh non cho nên bọn họ cũng không nói cho người ở đại viện biết, nhưng mấy hôm Diệp Bảo Châu nằm viện này cũng không giấu được, mọi người đều biết cô đã sinh con, đều muốn qua đây xem tam bào thai.

canvas4641.pngLục Quốc Đống gật đầu, bây giờ tất cả vẫn nên ℓấy đứa trẻ ℓàm hàng đầu: “Vậy trở về anh sẽ nói ℓại với bọn họ.”

Nhìn lại chính mình, sinh hai đứa con gái, tuy rằng chồng bà ta chẳng nói gì cả nhưng mẹ chồng bà ta thì lại cực kỳ có ý kiến, gần đây cứ lải nhải miết về cháu trai, nói cho dù thế nào cũng phải sinh một đứa con trai.

Bà ta và Diệp Bảo Châu thật đúng là hai thái cực.
Trong lòng bà ta thở dài một tiếng, nói: “Lần này chắc là các cô không sinh nữa đâu nhỉ?”

Diệp Bảo Châu vốn vô cùng kiên định với chuyện sẽ không sinh nữa, thậm chí đã nghĩ kỹ sẽ kêu Lục Thiệu Huy đi thắt ống dẫn tinh, nhưng sau khi nhìn thấy hai đứa con gái của Lý Quyên, đột nhiên cô lại có một chút dao động như vậy.
Rất nhanh, cơm tối đã nấu xong, Lục Thiệu Huy đi sang phòng bên cạnh gọi người, sau đó mời ủy viên Hồ và vợ ông ta dẫn hai đứa con của họ qua đây ăn cơm.

Nhà của ủy viên Hồ có hai cô con gái, một đứa ba tuổi và một đứa năm tuổi, vợ ông ta rất biết ăn diện cho con gái nhà mình, lúc này, hai đứa con gái của ông ta bện tóc rối, mặc váy màu hồng, hai bé gái nhỏ lớn lên cũng không kém, mắt to, miệng nhỏ, trông rất đáng yêu, còn rất ngoan ngoãn chào mọi người.
Lục Thiệu Huy nghe thế chợt rùng mình một cái, sau này nếu thật sự có thể sinh được một đứa con gái thì quá tốt, nhưng sợ là lỡ như lại thêm ba đứa con trai nữa vậy anh quả thật sẽ về với ông bà ông vải ngay tại trận mất: “Không đẻ nữa, ba đứa con trai là đủ rồi!”

Anh đã hỏi ý bác sĩ về chuyện muốn thắt ống dẫn tinh nhưng bác sĩ nói đây là chuyện cả đời, kêu hai người bọn họ đều phải tới ký tên, chuyện này anh cũng vẫn chưa kịp nói với Diệp Bảo Châu nữa.
Hai người đang nói về con gái thì vợ của ủy viên Hồ - Lý Quyên đã dẫn hai đứa con gái vào trong nhà, Diệp Bảo Châu nhìn thấy tóc bện rối của hai bé gái kia, lại còn mặc váy hồng mà trong lòng ngưỡng mộ muốn chết.

Lý Quyên cũng ngưỡng mộ Diệp Bảo Châu, con người cô rất tốt, Lục Thiệu Huy cũng rất tốt, nhà họ Lục thì càng khỏi cần phải nói, đối xử với cô cũng rất tốt, bây giờ lại đẻ ba đứa con trai, tuy rằng không có con gái cũng hơi tiếc nuối nhưng sau này không cần bị người khác giục đẻ con trai nữa.
Lục Thiệu Huy rất ngưỡng mộ: “Lần này nếu tôi có thể có một cô con gái thì tốt rồi.”

Ủy viên Hồ vỗ lên vai anh: “Không cần ngưỡng mộ, cùng lắm thì sau này cô cậu lại sinh thêm một đứa, sau này chắc chắn có thể đẻ con gái.”


Cô hơi dừng ℓại, sau đó nhìn ba đứa con trai của mình, ℓúc này tụi nhỏ vừa mới uống sữa xong, đang ngủ rất ngoan ngoãn, cô ℓại tỉnh táo trở ℓại, gật đầu: “Chắc ℓà không đẻ nữa dâu, mệt quá, cũng không chịu được.”







Bình Luận (0)
Comment