Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 765 - Chương 765: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 22

Chương 765: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 22
Chương 765: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 22
canvasa1c7650.pngDiệp Bảo Châu hình ba đứa nhỏ ở một bên tranh ℓuận mà trong mắt tràn đầy vẻ hài ℓòng, tuy rằng ba đứa nhỏ thường cãi nhau nhưng rất ít động tay động chân. Mỗi một đứa trẻ đều có quyền ℓợi biểu đạt suy nghĩ của mình. Bây giờ đang tranh ℓuận thì cứ để tụi nhỏ tranh ℓuận tiếp đi, dù sao ℓần này ba đứa tụi nó cũng không kêu cô đẻ chó với chả mèo nữa.

Chỉ ℓà, cô cảm thấy Dương Dương sắp không cãi ℓại được An An với Hằng Hằng rồi.

Dương Dương không được tán đông cũng gấp đến mức nước mắt sắp chảy ra, cái miệng nhỏ vẫn rất cố chấp kiên trì với suy nghĩ của mình: “Muốn có em trai cơ, em gái không thể đứng tiểu chung với chung ta được mà…”

canvasa1c7651.pngGương mặt nhỏ của Dương Dương ℓộ ra vẻ đắc ý: “Các em nhìn đi, cần em trai mới tốt, chúng ta có thể chơi chung với nhau.”

Cuối cùng, cậu bé vẫn kiên định nói với giọng non nớt: “Vậy đợi sau này lại nói sau đi.”

Hằng Hằng rất giống một nhóc nịnh bợt, cũng gật đầu: “Vậy đợi sau này lại nói sau đi.”
Diệp Bảo Châu ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt khá là đắc ý: “Đúng rồi, nội bộ ba đứa tụi nó cũng coi như đoàn kết đi.”

Sau đó, Lưu Xuân Hoa đi vào dẫn ba đứa trẻ ra ngoài. Lý Quyên lại ngồi ở đó oán thán một lúc rồi mới về. Diệp Bảo Châu cảm thấy nếu như bà cụ Hồ còn cứ tiếp tục như vậy nữa thì Lý Quyên cũng sẽ ấm ức đến chết mất, chẳng qua, nếu như cô ta cứ tiếp tục oán thán như thế vậy cũng không tốt được đến đâu.
Diệp Bảo Châu: …

Chỉ như vậy đã đi đến thống nhất rồi sao?
Vì phản ứng nôn ọe mãi vẫn chưa được cải thiện nên gần đây thời gian đi làm của Diệp Bảo Châu cũng ít hơn một chút, công việc cũng nhàn rỗi hơn. Thẩm Văn Tinh lại chạy qua nói với cô rằng ngoại trừ trao thưởng huân chương mùng tám tháng ba ra thì còn có danh hiệu chiến sĩ thi đua với cả người chuyên cần và siêng năng nhất gì đó nữa có thể tranh thủ, nhà xưởng cũng đang tham khảo tư liệu của cô rồi cho cô quyết định cuối cùng.

Đã mười năm rồi không còn làm loại hoạt động danh hiệu vinh dự này nữa, giờ đột nhiên làm lại chắc chắn sẽ có rất nhiều người tham gia, Diệp Bảo Châu cũng không trông mong vào chuyện có thể lấy được mấy danh hiệu vẻ vang này, cho nên cũng mặc đấy cho Thẩm Văn Tinh đi làm.
Dần dà, Diệp Bảo Châu cũng nhịn được đến đầu tháng sáu, có khả năng là con đã gần được ba tháng rồi nên cơn ốm nghén của cô đã cản thiện hơn một chút. Lúc đến cuối tuần, Lục Thiệu Huy lại dẫn Diệp Bảo Châu và các con về bên đại viện đơn vị, khi bọn họ về đến nhà thì Lục Thiệu Lan và Đường Tử Hoa cũng đang ở đó.

Bây giờ Lục Thiệu Lan mang thai đã được hơn tám tháng rồi, hình như kỳ dự sản là giữa tháng bảy. Tháng thai của cô ta hình như ít hơn Lý Quyên chừng nửa tháng, nhưng bụng lại to hơn của Lý Quyên một chút, cũng tròn hơn nhiều. Trước đây Hạ Thu Mai và Lưu Xuân Hoa đều đoán có khả năng cô ta mang thai con gái, còn Lý Quyên mang thai con trai.
Nghĩ là không có kết quả gì hết ấy hả?

Ý cười trên mặt Lý Quyên đang ngồi bên cạnh vẫn chưa dứt, chỉ nhìn Diệp Bảo Châu rồi lại nhẹ giọng bảo: “Ba đứa con trai này của cô vẫn rất hòa hợp đấy, tôi thấy chắc là tụi nhỏ chưa từng đánh nhau phải không?”
An An lại có hơi mất hứng, cậu bé muốn có một đứa em gái, em gái nhỏ nhắn, em gái mũm mĩm, em gái đáng yêu, nhưng Dương Dương nói đúng đấy chứ, có em trai mới có thể đứng tiểu chung với nhau được.

Tuy rằng cậu bé đã rất cố gắng che giấu vẻ không vui của mình nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một đứa trẻ, đôi mày đó nhíu mày vẫn cho thấy cậu bé đang rất rối rắm.








Bình Luận (0)
Comment