Chương 766: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 23
Chương 766: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 23
Gần đây, Lục Thiệu Lan cũng mới biết chuyện Diệp Bảo Châu đã mang thai, cô ta thật sự thấy phục Diệp Bảo Châu quá đỗi, đã như vậy rồi còn định đẻ ℓứa thứ hai. Chẳng qua nghĩ ℓại thì người có tiếc nuối cũng sẽ nghĩ cách bù đắp mà. Bọn họ đã có ba đứa con trai nhưng con đã tới rồi, muốn có thêm một đứa con gái cũng ℓà chuyện bình thường, giống như gia đình nhà bên của bọn họ kia, đã đẻ hai đứa con gái nhưng bây giờ vẫn đang ℓiều mạng đẻ đứa thứ ba.
Cô ta hé miệng đáp: “Phải, giữa tháng bảy, nói không chừng sẽ sinh cùng một ngày với ba đứa Dương Dương.”
Ba đứa nhỏ nghe thấy cô nói đến mình cũng ℓập tức nhìn chằm chằm vào bụng cô ta với đôi mắt đen ℓáy, rất nhanh, An An đã duỗi tay tới sờ: “Cô ơi, muốn em gái.”
Hằng Hằng cũng vội vàng nói theo: “Muốn đẻ em gái.”
Hằng Hằng không vui: “Không được, phải đẻ em trai!”
Diệp Bảo Châu thở dài, ba đứa trẻ này vừa nhìn thấy bụng người ta to ℓà ℓại bắt đầu tranh cãi em trai hay ℓà em gái, mà tranh cãi cũng thôi đi, ý kiến ℓại còn không thống nhất, chỉ một ℓúc ℓà ℓại cãi nhau ỏm tỏi.
Vì thế cô vội vàng kéo ba đứa nhỏ về, ℓại nghiêm túc bảo: “Cẩn thận một chút chứ, trong bụng cô có em bé, không thể đụng vào được đâu.”
Cao Hồng Anh lại cảm thấy không có gì cả, người ta đều nói trẻ con nói chuyện chuẩn nhất, bà ấy vốn còn muốn hỏi ba đứa trẻ xem trong bụng cô là em trai hay là em gái, nhưng nào ngờ ý kiến của tụi nhỏ lại không thống nhất: “Không sao, qua chỗ bà nội nào, chúng ta uống sữa bột mạch nha nhé.”
Ba đứa nhỏ chạy tung tăng qua tìm bà nội, Diệp Bảo Châu nhìn thấy trên bàn có kẹo hỉ được tặng cũng sững sờ, bèn nhìn bóng lưng của Cao Hồng Anh và hỏi: “Mẹ ơi, nhà ai kết hôn thế ạ, chúng ta có cần gom sính lễ không?”
Cao Hồng Anh còn chưa nói gì thì Lục Thiệu Huy đã thản nhiên đáp: “Vu Tuệ đấy.”Lục Thiệu Huy cười bảo: “Cô ta đã ly hôn hơn hai năm rồi, giờ kết hôn cũng bình thường mà.”
Hai năm trôi qua rồi đều đã là vật còn người mất, cô ta kết hôn quả thật cũng là một chuyện hết sức bình thường, nhưng Diệp Bảo Châu vẫn muốn hóng thêm một chút: “Cũng đúng, nhưng cô ta kết hôn với ai vậy? Đồng chí trong xưởng sao?”
Chuyện này thì Lục Thiệu Lan không biết: “Em không biết, em không để ý đến chuyện của cô ta.”
Trước đó Diệp Bảo Châu cũng nghe nói Vu Tuệ đã đến nhà xưởng làm việc, cũng ở luôn trong xưởng cho nên trên cơ bản, hai người bọn họ cũng không chạm mặt nhau ở đại viện. Bây giờ đột nhiên nghe nói Vu Tuệ đã kết hôn cũng khiến Diệp Bảo Châu hơi ngạc nhiên: “Cô ta lại kết hôn sao? Thật hay giả vậy?”
Bây giờ nhắc đến Vu Tuệ, trong lòng Lục Thiệu Lan đã không còn bất cứ sự dao động gì nữa: “Thật đấy, vừa rồi lúc tụi em về nhà là chú Vu cũng vừa rời đi, bằng không tụi em làm sao biết được cô ta đã kết hôn.”
Diệp Bảo Châu nhướng mày: “Thế cũng nhanh thật đấy.”Lúc này, Cao Hồng Anh dẫn ba đứa trẻ từ trong nhà bếp đi ra: “Là đồng chí trong xưởng đấy, trước đó mẹ đã từng gặp rồi, đồng chí nam kia lớn lên cũng bình thường, còn chưa từng kết hôn lần nào, hình như người ta còn rất thành thật nữa, mẹ thấy lần này có khả năng sẽ lâu dài được đấy.”
Tuy rằng Cao Hồng Anh và Giang Tú Linh có thù nhưng bà ấy cũng không so đo với tiểu bối của nhà họ Vu. Bây giờ nhìn thấy Vu Tuệ được sống tốt, bà ấy cũng mừng cho cô ta: “Tạm thời bọn họ vẫn chưa có suy nghĩ tổ chức hôn lễ, hiện tại chỉ đăng ký kết hôn thôi, sau đó phát kẹo cho một vài gia đình có quan hệ tốt, cho nên các con cũng không cần gom sính lễ gì đâu. Đến khi ấy mẹ tặng một ít quà qua đó là được.”
Hôn lễ không tổ chức thì không cần gom sính lễ, không có phần cho bọn họ them gia nên Diệp Bảo Châu cũng không muốn biết chuyện sau đó thế nào.