Chương 785: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 42
Chương 785: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 42
Vì công nhân cho nên trường mẫu giáo cũng cho học sinh tan học trùng với thời gian tan ℓàm của các công nhân, nói cách khác cũng chính ℓà thời gian tan ℓàm của Diệp Bảo Châu. Cô vốn không muốn đi đón con nhưng nghĩ đến hôm nay ℓà ngày đầu tiên tụi nhỏ đi học, cô cũng muốn biết tụi nhỏ ℓên ℓớp thế nào cho nên vừa được tan ℓàm ℓà cô đến trường mẫu giáo ngay.
Đến trường mẫu giáo, một đám trẻ náo nhiệt ồn ào chạy về phía cha mẹ mình, Diệp Bảo Châu cũng chờ đợi, thẳng đến khi hiệu trưởng Phương đích thân đưa tụi nhỏ ra ngoài, đi cùng với bọn họ còn có giáo viên Triệu của ℓớp tiểu nữa.
Ba đứa nhỏ không hề vui vẻ giống như trong tưởng tượng của Diệp Bảo Châu, điều này khiến cô rất ngạc nhiên, vội vàng hỏi cô Triệu: “Bọn trẻ sao vậy, ℓà gây họa bị phạt hay sao?”
Diệp Bảo Châu hơi nhíu mày: “Bài tập gì?”
Ba đứa nhỏ không hề nghi ngờ đây chỉ là một câu trả lời qua quýt, cả ba đều gật đầu đáp vâng với giọng trẻ con, sau đó nói bai bai hiệu trưởng và cô Triệu.
Diệp Bảo Châu dẫn tụi nhỏ về nhà, dọc theo đường đi ba đứa trẻ còn ríu ra ríu rít nói chuyện ở trường mẫu giáo hôm nay. Nói hôm nay ở trong lớp chẳng làm gì cả, nhưng quen được rất nhiều bạn mới, lúc lên lớp còn có rất nhiều bạn nhỏ khóc nữa.Diệp Bảo Châu thật sự có hơi đau đầu, sao ba thằng nhóc này vẫn chưa chịu thôi cái vụ tên tuổi thế nhỉ, ba cái tên này cũng không khó viết bao nhiêu, thiệt tình, lười như vậy à.
Cô hắng giọng, nhìn ba đứa trẻ: “Chuyện này mẹ không thể tự quyết định được, đợi lát nữa về nhà hỏi cha các con đi, nếu cha đồng ý vậy đương nhiên mẹ cũng không có ý kiến gì cả.”An An cũng hùa theo với giọng non nớt: “Đúng đấy ạ, tên của bạn nhỏ ngồi bên cạnh con dễ viết cực kỳ, bạn ấy tên Đinh Nhất Nhất, con biết viết cả họ lẫn tên của cậu ấy. Con muốn họ Đinh, con muốn tên Nhị Nhị.”
Dương Dương cũng lập tức nói theo: “Con tên Tam Tam.”Hằng Hằng đếm ngón tay của mình sau đó xòe bàn tay nhỏ tới: “Con tên Tứ Tứ.”
Nói xong, cậu bé cảm thấy hình như chữ Tứ cũng rất khó viết nên lại bảo: “Không đúng, con muốn tên Lục Lục!”Khóe miệng Diệp Bảo Châu co rút, thầm nghĩ, nếu các con muốn đổi đến vậy, lát nữa về nhà chắc chắn sẽ ăn một trận đòn nát mông cho xem, giờ mông cứ đợi bị ăn đánh đi.
Cô Triệu ở bên cạnh vội nhìn ba đứa nhỏ, cười bảo; “Các em đừng vội, bài tập về nhà mà giáo viên sắp xếp các em cũng không cần vội nộp đâu, cứ từ từ viết, không cần đổi tên mà.”Ba đứa nhỏ làm sao có thể nghe lời cô ta nói được, còn biết thanh minh nữa chứ, Dương Dương nhíu mày: “Nhưng mà khó viết lắm, còn không đổi tên luôn cho rồi.”
Làn này thì cô Triệu cũng không nói gì nữa, chỉ nhìn Diệp Bảo Châu, vẻ mặt cười như không cười.Cô Triệu cười đáp: “Thật ra cũng không có bài tập gì cả, tôi chỉ cho các bạn nhỏ trong lớp về nhà từ từ luyện viết tên của mình một chút, tranh thủ biết viết sớm một chút.”
Cô ta nói xong, Hằng Hằng bèn ngẩng cái đầu nhỏ lên nói: “Mẹ ơi, tên của bọn con khó viết lắm, có thể đổi sang cái khác được không?”
Hạ Thu Mai ở bên cạnh cũng hỏi tụi nhỏ: “Hôm nay các cháu có khóc không?”
Vừa nói xong, cả ba đứa trẻ đều đồng thanh hô: “Không khóc ạ, tụi cháu chẳng thèm khóc đâu.”