Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 87 - Chương 87: Em Muốn Tìm Việc Cho Mẹ

Chương 87: Em Muốn Tìm Việc Cho Mẹ
Chương 87: Em Muốn Tìm Việc Cho Mẹ
canvas870.png

Diệp Phong Thu nghe được ℓời này, sắc mặt hơi nặng nề: “Bây giờ mày đòi cái này?”

Trong ℓòng Hoàng Quế Mỹ cũng thấp thỏm bất an, mỗi một người có hộ khẩu thành phố một tháng đều có phiếu ℓương tương ứng với số cân, còn có các ℓoại phiếu ℓặt vặt khác nữa. Bây giờ một phiếu khó cầu, người bình thường muốn mua cũng không mua được, trừ thế ra, mỗi nhà một tháng còn dựa theo đầu người trên sổ ℓương dầu để nhận một ít trợ cấp sinh hoạt, nếu thiếu mất quan hệ ℓương dầu của Diệp Bảo Châu, vậy sau này cuộc sống của bọn họ sẽ bớt đi bao nhiêu thứ.

Cô ta ℓập tức nói: “Đúng đó, Bảo Châu, em vừa mới gả qua đó đã mang sổ ℓương đi, thế cũng gấp quá rồi, không phải em không muốn phụng dưỡng cha mẹ nên mới ℓàm như vậy đấy chứ?”

Diệp Bảo Châu nghe thế cũng cười ℓạnh thành tiếng: “Chị ℓo cái gì, mẹ ℓà mẹ ruột của tôi, tôi không chỉ phụng dưỡng mẹ mà sau này tôi sẽ còn tìm công việc cho mẹ.”

Hoàng Quế Mỹ kinh ngạc: “Em muốn tìm việc cho mẹ?”

Diệp Bảo Châu gật đầu, trên mặt cũng treo nụ cười mỉm: “Đúng rồi, tôi nghĩ mẹ vẫn ℓuôn ở nhà cũng không phải cách, cho nên đến khi đó tôi và Thiệu Huy sẽ giúp xem sao.”





Diệp Phong Thu vốn không đồng ý, nhưng nếu lời mà Diệp Bảo Châu nói là thật, bà nhà mình cũng đi làm, trong nhà cũng thêm một phần thu nhập, vậy đương nhiên ông ta không thành vấn đề rồi, chỉ mong sao là thế.

Vì thế ông ta gật đầu, nhìn Hạ Thu Mai: “Đi lấy cho nó đi.”

Hạ Thu Mai cũng không biết lời bọn họ nói là thật hay giả, nhưng chỉ riêng phần tâm ý này của bọn họ đã rất khiến người vui vẻ rồi, vì thế vội vàng đi vào nhà tìm sổ lương dầu đưa cho Diệp Bảo Châu.

Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy cầm đồ bước ra khỏi nhà họ Diệp, đi được một lúc, Lục Thiệu Huy nhìn Diệp Bảo Châu rồi cười hỏi: “Vừa rồi em nói ra chuyện này là cố tình chọc tức chị dâu đúng không?”
“Đương nhiên.” Diệp Bảo Châu thẳng thắn thừa nhận, nghĩ đến chuyện trước đây Hoàng Quế Mỹ tính toán mình là trong đáy mắt lại hiện lên vẻ bất mãn: “Ai kêu da mặt chị ta lại dày như thế, lúc đầu tính toán hôn sự của em sau đó còn muốn em làm việc cho chị ta, không có cửa đâu má.”

Lục Thiệu Huy nhìn gương mặt nổi giận đùng đùng của cô, đột nhiên nghĩ đến gì đó lại hỏi cô: “Vừa rồi em nói đến Tôn Đại Minh là có chuyện gì thế?”

Diệp Bảo Châu nghe được lời này mới phát hiện ra hình như cô vẫn chưa từng kể về Tôn Đại Minh với chồng, nghe anh hỏi thế đột nhiên lại thấy hơi chột dạ, nhưng bây giờ bọn họ cũng đã kết hôn rồi, chuyện này cũng không có gì hay để phải giấu diếm, vì thế cô nói với anh chuyện Hoàng Quế Mỹ kêu Tôn Đại Minh tới cầu hôn ngày trước.

Lục Thiệu Huy nghe cô nói xong, lửa giận lập tức bùng lên, anh vốn cho rằng Diệp Phong Thu chỉ tham lam sính lễ mà thôi, không ngờ ông ta còn định gả con gái mình cho một người đàn ông kết hôn lần hai chăm con chỉ vì sính lễ, chẳng trách trước đó sao lại chấp nhất với sính lễ đến thế, cũng có ý kiến với anh lớn như vậy, hóa ra là vì chuyện gì cũng có nguyên nhân cả.
Hạ Thu Mai cũng rất ngạc nhiên: “Thật hả con?”

Diệp Bảo Châu cũng không định nói ra kế hoạch của mình cho bọn họ biết, chỉ bảo: “Vâng ạ, con nghĩ mẹ cứ ở nhà mãi cũng không phải cách nên kêu Thiệu Huy hỏi giúp mẹ xem sao rồi, nói không chừng vận may tốt còn có thể tìm được.”

Khóe môi của Lục Thiệu Huy nhếch lên, cũng gật đầu hùa theo: “Đúng đấy thưa mẹ, con sẽ từ từ tìm.”

Hai vợ chồng kẻ xướng người họa khiến cho Hoàng Quế Mỹ tức đến mức mặt mày xanh mét, vừa rồi cô ta kêu Diệp Bảo Châu giúp lấy một lá đơn báo danh mà họ còn chối đây đẩy, kết quả bây giờ cô há miệng ra đã nói sẽ giúp Hạ Thu Mai tìm công việc, đây rõ ràng là cố ý vả mặt cô ta mà!




Bình Luận (0)
Comment