Đương nhiên ai cũng biết trò cười của nhà họ Lâm.
Các chị dâu vô thức chuyển sự chú ý sang Thẩm Mỹ Vân.
Suy cho cùng nghe nói con gái của Thẩm Mỹ Vân là con gái ôm nhầm của nhà họ Lâm kia.
Thẩm Mỹ Vân cầm chai nước ngọt thủy tinh với khuôn mặt không biểu cảm. Quý Trường Tranh nhận ra điều gì đó liền vô thức nắm lấy tay cô.
Không ai trong số họ nói gì cả.
Lâm Chung Quốc cũng chỉ liếc nhìn họ một cái rồi nhanh chóng quay đi.
Sau đó, anh ta bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của tham mưu Chu. SAu khi tìm được, hai mắt anh liền sáng rực lên, vội vàng đuổi theo: "Lão Chu, anh không biết ý chút nào, hôm nay nhà anh tổ chức tiệc mà anh lại không mời tôi."
"Anh quên rằng giữa chúng ta có một tình bạn lớn lên cùng nhau à?"
Sẽ không quá lời khi nói rằng anh và tham mưu Chu là anh em từ khi còn mặc quần yếm mà lớn lên.
Khi em dâu của tham mưu Chu là Triệu Ngọc Lan kết hôn, anh ấy thực sự đã nghĩ đến việc mời Lâm Quốc Chung đến dự tiệc cưới rồi.
Suy cho cùng dù ồn ào đến đâu thì anh ấy và Lâm Chung Quốc vẫn có tình nghĩa lớn lên cũng nhau.
Tuy nhiên, vợ Triệu Xuân Lan nhà mình lại không đồng ý và nói thẳng rằng cô ấy sẽ không cho nhà họ Lâm uống rượu cùng khi em gái cô ấy kết hôn.
Gia đình họ không cùng chí hướng với nhà họ Lâm , vì vậy tốt hơn hết là ngay từ đầu đừng có bất kỳ liên lạc nào.
Như vậy cũng tốt cho bọn họ nữa.
Tuy nhiên điều mà Triệu Xuân Lan không bao giờ ngờ tới là trên thế giới này lại có những kẻ vô liêm sỉ đến như vậy.
Họ thậm chí còn không mời đối phương nhưng bên kia thực sự đã đến tham gia. Tuy nhiên, Triệu Xuân Lan đã đánh giá thấp sự khôn ngoan và tính toán của người làm ăn rồi.
Đối với Lâm Chung Quốc, anh ta tiếp tục qua lại với nhà họ Chu, và anh ta vẫn giao tiếp công khai trong bữa tiệc.
Điều này nhằm công khai với mọi người rằng mối quan hệ giữa Lâm Chung Quốc và nhà họ Chu vẫn chưa bị cắt đứt.
Những kẻ muốn bắt nạt nhà họ Lâm không có hậu thuẫn thì nên suy nghĩ kỹ lại
Không, dù sao tham mưu Chu cũng không phải là người tàn nhẫn nhìn lại quá khứ của anh ta, cười xòa làm lành như thế thì đã mềm lòng rồi.
"Anh đến rồi, vào đây ngồi đi."
Anh ta không giải thích tại sao mình không mời đối phương. Tuy nhiên, vì mọi người đều là người lớn nên chủ đề đó coi như là bỏ qua đi.
Nghe xong những lời này, nụ cười của Lâm Chung Quốc càng rạng rỡ hơn. Anh ta quay lại nhìn Triệu Ngọc Lan, người đang nâng cốc chúc mừng với chỉ đạo viên Ôn.
"Ngọc Lan đúng không? Vì em là em gái của Lão Chu nên cũng là em gái Lâm Chung Quốc anh đây. Đây coi như là của hồi môn mà anh trai cho em đấy."
Nói xong, anh ta trực tiếp đặt chiếc phong bì màu đỏ đã chuẩn bị trước vào chiếc đĩa tráng men nơi Triệu Ngọc Lan và những người khác đang phục vụ rượu cưới.
Chiếc phong bì màu đỏ khá dày, khi đặt xuống thì chiếc dĩa tráng men bị trĩu xuống.
Cái này-
Triệu Ngọc Lan nắm tay chỉ đạo viên Ôn rồi cảm thấy căng thẳng theo. Sau đó, cô ấy theo bản năng nhìn thử sắc mặt anh rể, tham mưu Chu và chị gái của mình, Triệu Xuân Lan.
Đây gần như là một hành động theo phản xạ.
Tham mưu Chu cau mày nói: "Chung Quốc, anh đang làm gì vậy?"
Lâm Chung Quốc cười,"Tôi đã nói với anh rồi, anh và tôi lớn lên cùng nhau từ lúc còn mặc quần yếm. Ngọc Lan là em gái của bạn, vì vậy tất nhiên cô ấy cũng là em gái của tôi. Hôm nay cô ấy kết hôn, tôi với tư cách là anh trai thì tất nhiên sẽ thu xếp tốt cho cô ấy rồi."
Tham mưu Chu vẫnquan ngại về tình bạn trong quá khứ của mình.
Nhưng Triệu Xuân Lan không hề dè chừng. Tính cách bên ngoài của cô ấy luôn đanh đá, ngang ngược và thái quá như vậy.