[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 1035 - Chương 1035: Ngày Thứ Một Trăm Mười Bốn Xuyên Không 7

 Chương 1035: Ngày Thứ Một Trăm Mười Bốn Xuyên Không 7 Chương 1035: Ngày Thứ Một Trăm Mười Bốn Xuyên Không 7 Chương 1035: Ngày Thứ Một Trăm Mười Bốn Xuyên Không 7

Cô ấy lập tức chế nhạo: "Lão già vô liêm sỉ, ai là em gái của anh hả?"

Giống như chửi thề vậy.

Dù vậy, cô ấy vẫn kiềm chế cơn nóng nảy của mình. nếu không phải là ngày trọng đại của em gái thì cô ấy đã ném một cái gáo phân vào người anh ta rồi.

Triệu Xuân Lan vừa mở miệng, bầu không khí ban đầu đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Nụ cười trên mặt Lâm Chung Quốc cũng cứng lại.

Nhưng dù sao anh ta cũng là thương gia, vì thế vội vàng điều chỉnh: "Lão Chu, anh xem lúc vợ anh cưới kìa, tôi nói với anh rồi cưới một phụ nữa dịu dàng, nhưng anh lại không muốn, cuộc sống bây giờ khó khăn thế đấy."

Những lời này thực sự có độc.

Tham mưu Chu cũng có vẻ có chút lo lắng: "Nếu đến đây uống rượu mừng thì hãy uống rượu mừng, đừng làm những chuyện lộn xộn này."

"Ngọc Lan, trả phong bao đỏ cho Lâm Chung Quốc."

Xung hô từ Chung Quốc thành Lâm Chung Quốc, Lâm Chung Quốc tự nhiên sẽ hiểu được ý nghĩa này.

Triệu Ngọc Lan ậm ừ, lập tức cầm chiếc phong bì nặng trịch màu đỏ trên đĩa tráng men đưa tới: "Đồng chí Lâm, xin hãy nhận lấy."

Nhìn thấy phong bì màu đỏ này.

Lâm Chung Quốc đâm lao thì phải theo lao, nhìn Triệu Ngọc Lan một lát rồi thở dài nói: "Tôi là có ý tốt, nhưng thành ra lại làm chuyện xấu, cứ nhận lấy đi, vậy thì hôm nay tôi dẫn cả nhà đến đây để ăn cơm miễn phí rồi."

Khả năng nuốt cơn giận này thực sự không phải là thứ mà người bình thường có thể có được.

Vợ của Lâm Chung Quốc là Lý Tú Cầm liền lẩm bẩm: "Em nói với anh rồi, ngay cả khi anh mang sổ tiết kiệm từ nhà sang thì một số người vẫn khinh thường không cảm thấy cảm kích gì đâu."

Chưa kịp nói xong, Lâm Chung Quốc trừng mắt nhìn: "Chỗ này có chỗ cho bà già như cô mở miệng sao."

"Đây là tình bạn giữa tôi và Lão Chu, tình bạn hơn 40 năm, tình nghĩa đó có biết không?"

Anh ta gay gắt với vợ mình rồi lại một lần nữa chỉ đích danh đến tình bạn của mình và tham mưu Chu.

Thẩm Mỹ Vân nghe hết câu chuyện, không khỏi thở dài: "Khó trách Lâm Chung Quốc làm ăn có thể lớn như vậy."

Quý Trường Tranh nghe xong liền gắp đồ ăn cho cô như không có chuyện gì xảy ra, vô thức nhận xét: "Chỉ là thông minh một chút thôi."

Thẩm Mỹ Vân vẻ mặt khó hiểu nhìn qua.

Quý Trường Tranh sau đó giải thích: "Nếu anh ta thật sự thông minh thì sẽ không làm ra những chuyện không hay bức vua thoái vị như vậy. Điều này hiển nhiên đã đẩy tham mưu Chu về phía đối lập rồi."

Mọi người đều không phải là kẻ ngốc.

Mọi người đều có thể thấy những mánh khóe mà Lâm Chung Quốc giở trò.

Thẩm Mỹ Vân trầm ngâm nói: "Đúng là như vậy."

Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới.

Ngay lúc Thẩm Mỹ Vân và Quý Trường Tranh đang thấp giọng thảo luận về Lâm Chung Quốc.

Lâm Chung Quốc và Lý Tú Cầm đi tới, trong khi đó lũ trẻ nhà họ Lâm thì đi đến ngồi ở bàn dành cho trẻ em bên cạnh.

Lâm Chung Quốc vừa đi tới đã hỏi thăm Thẩm Mỹ Vân và Quý Trường Tranh: "Đồng chí Quý, đồng chí Thẩm, không biết chúng tôi có thể ngồi ở đây được không?"

Bởi vì Thẩm Mỹ Vân không thích nâng cốc chúc mừng các lãnh đạo nên cô không ngồi vào bàn trong phòng mà cố ý chọn ngồi ở sân bên ngoài.

Quý Trường TRanh luôn bám lấy vợ, Mỹ Vân ở đâu là anh ở đó nên lẽ ra anh phải ngồi trong nhà thì lại chạy ra sân ngồi.

Tình cờ có một chỗ trống bên cạnh họ.

Tuy nhiên, khi Lâm Chung Quốc hỏi anh câu hỏi này, anh lại cảm thấy khó chịu.

Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút, trực tiếp từ chối: "Ở đây có người."

"Tôi sợ nó bất tiện."

Vừa nói lời này, Lý Tú Cầm đã vạch trần: "Tiệc lúc này mới bắt đầu, nếu ở đây không có người thì hẳn là không có người ngồi rồi. Chẳng phải cô đang trợn mắt nói dối sao?"

Thẩm Mỹ Vân nhìn cô ta một lát, sau đó nhếch môi cười nói: "Cô có thể nhìn ra được sao?"

"Tôi chỉ không muốn ngồi cùng bàn với mấy người thôi, thế thôi."

"Cô!"

Bình Luận (0)
Comment