"Như vậy đi. Em sẽ xào da heo với ớt đỏ, hành tây và gừng thái lát cùng với nhau."
"Vừa cay Vừa thơm."
Lời vừa nói xong.
Quý Trường Tranh không khỏi nuốt nước miếng "Nghe lời em."
"Muốn cắt thành kiểu gì?"
Đây là phục vụ đúng chỗ.
Thẩm Mỹ Vân làm mẫu cho anh xem: "Chỉ cần cắt thành khoảng năm milimet là được."
"Em đi chuẩn bị ớt khô và hạt tiêu."
Quý Trường Tranh thở dài một tiếng, anh nấu không ngon bằng Thẩm Mỹ Vân nhưng giúp đỡ thì không thành vấn đề chỉ trong chốc lát đã giơ dao lên.
Da lợn được cắt thành từng sợi giống nhau, mỗi một dao đi xuống đều là năm milimet không hơn không kém.
Trông giống như hàng thủ công mỹ nghệ.
Làm mấy người trong bếp không khỏi nhìn sang bên cạnh.
Lúc Quý Trường Tranh đang cắt da heo thì Thẩm Mỹ Vân đã bận rộn nhặt một nắm lớn ớt khô trên bệ cửa sổ còn cắt thêm ba củ hành tây và hai cọng hành lá.
Đổ dầu vào chảo nóng màu đỏ sau khi đun đến khi bốc khói thì lập tức cho ớt vào xào sơ qua trước để xào ra vị cay. Sau đó mới thêm hành tây đã cắt sẵn nhẹ nhàng xào một lát.
Lúc này mới đem dĩa hành lá cắt sẵn bỏ vào rất nhanh đã xào ra mùi thơm rồi mới múc lên.
Bên kia Quý Trường Tranh đã cắt được xong hai cân da heo.
Thoạt nhìn cũng không ít dĩa sứ màu đỏ hoàn toàn không chứa hết nên Quý Trường Tranh tìm một cái chậu sứ màu vàng loại thường dùng để luyện mỡ heo.
Cầm vào đưa cho Thẩm Mỹ Vân.
Thẩm Mỹ Vân vừa nhận lấy lập tức đổ vào nồi nóng. Ớt khô và hành lá trong nồi đã thơm lừng, xèo xèo, da heo sau khi đổ vào đã chìm trong dầu nóng.
Chẳng mấy chốc đã có mùi thơm.
Những người bên ngoài cũng không rảnh rỗi đang giúp nhà Thẩm Mỹ Vân chẻ củi. Bọn họ đều là những người đàn ông trưởng thành nên sau một hồi dùng sức đã bổ được một đống lớn.
"Thơm quá."
Sở trưởng Tư vốn vẫn đang làm việc chăm chỉ nhịn không được dùng mũi ngửi ngửi.
"Có vẻ như bữa tối vẫn phải đến nhà Mỹ Vân."
Từ khi Thẩm Mỹ Vân và Quý Trường Tranh rời đi sở trưởng đã nhiều ngày không có nếm thử đồ ăn của nhà bọn họ.
Quả thật là phải suy nghĩ.
Tham mưu Chu ở bên cạnh ừ một tiếng: "Tay nghề nấu ăn của vợ Trường Tranh cũng không kém gì đầu bếp nhà hàng quốc doanh đâu."
Thậm chí còn cao hơn một bậc.
Anh ấy nhặt một khúc củi đã chặt xong ở dưới đất lên chất dưới mái hiên rồi quay lại nhìn vào bếp.
"Anh có biết bác sĩ Tần đã xảy ra chuyện gì không?"
Tại sao hôm nay anh ấy lại đến nhà bếp của nhà Mỹ Vân?
Sở trưởng Tư nở nụ cười xấu xa: "Nghe nói lần này Trường Tranh và Mỹ Vân dẫn về một đồng chí nữ xinh đẹp?"
Anh ấy vẫn chưa nhìn thấy ai cả.
Cô gái kia vừa đến đã lập tức chui vào bếp.
Nhưng thật ra tham mưu Chu đã gặp qua, anh ấy nhớ ra trước đó anh ấy đang ở trong bếp, nghe vợ mình và những người khác trò chuyện hình như nhìn thấy một bóng người qua tấm rèm.
"Hình như là vậy thật."
"Chẳng lẽ?"
Tham mưu Chu không nhịn được nói: "Bác sĩ Tần đây là động lòng với người bình thường sao?"
Phải biết rằng trước đây bọn họ có một số cử nhân vàng đóng quân trong đội trong đó Quý Trường Tranh và bác sĩ Tần là nổi tiếng nhất.
Hai người một người đẹp trai, một người tuấn tú và cả hai đều có tương lai đầy hứa hẹn.
Cho nên ngay từ đầu hai người bọn họ đã thu hút sự chú ý của các chị dâu trong khu tập thể.
Định ra tay đưa bọn họ về nhà.
Chỉ là đã nhiều năm trôi qua mà vẫn không có động tĩnh gì. Sau đó, Quý Trường Tranh ra ngoài rồi dẫn về một người vợ nhưng bác sĩ Tần vẫn còn độc thân.
Sở trưởng Tư mỉm cười thu rìu lại: "Không thể nói được, chúng ta sắp được uống rượu mừng."
"Rượu của ai?"
Chính trị viên Ôn đỡ vợ mình là Triệu Ngọc Lan cẩn thận từng li từng tí đi tới.