Triệu Ngọc Lan suy nghĩ một chút: "Không cho dầu và muối chỉ cần bỏ vài lá bắp cải vào. Trứng gà thì cũng ăn trứng lòng đào."
Như vậy một chút mặn cũng không có không chừng cô ấy còn có thể ăn nhiều một chút.
Triệu Xuân Lan cười khanh khách một tiếng quay sang Thẩm Mỹ Vân nói: "Chị tới nhà Ngọc Lan làm cho em ấy một tô mì, mọi người ăn trước đi, không cần đợi chị."
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một lát "Cứ làm ở chỗ này đi, lửa trong bếp còn chưa tắt, thêm một muôi nước vào rồi chỉ cần mấy phút là sẽ sôi."
Cái này...
Triệu Xuân Lan muốn làm mì sợi cho em gái mình. Cái gọi là mì sợi chính là loại không có thêm bất kỳ gia vị tạp nham nào mà là dùng bột mì Phú Cường làm ra. Loại mì sợi hảo hạng này vô cùng quý giá.
Ngay cả nhà bọn họ cũng không thường xuyên ăn món này.
Triệu Xuân Lan không muốn lợi dụng Thẩm Mỹ Vân.
Thẩm Mỹ Vân không để ý tới chút mì sợi này nói: "Trong tủ thứ năm có một nắm mì sợi, chị có thể lấy một tờ ra đưa cho Ngọc Lan."
"Chị dâu Xuân Lan, chúng ta đều là người một nhà không cần phải khách khí như vậy."
Đây là lời nói thật.
Triệu Xuân Lan đã giúp đỡ nhà bọn họ nhiều lần.
Chút mì sợi này Thẩm Mỹ Vân vẫn có thể mua được.
Triệu Xuân Lan không phải là người nũng nịu nên lập tức ừ một tiếng: "Vậy làm phiền em rồi."
Cô ấy quay vào bếp cho một bầu nước lạnh vào nồi rồi thêm một nắm củi vào.
Trong khi chờ nồi nước sôi cô ấy đi tìm vài lá bắp cải trắng cũng không dùng dao cắt mà trực tiếp dùng tay xé.
Để ở một bên dự phòng.
Lúc cô ấy đang định đi tìm trứng thì Thẩm Mỹ Vân đi vào nói: "Trứng ở trong nồi đất." Đi được nửa đường cô ấy nhớ ra điều gì đó rồi sải bước đi tới lấy ra hai quả trứng từ trong nồi đất ra.
Triệu Xuân Lan nhìn thấy ngạc nhiên: "Trứng của em thật đẹp vừa trắng vừa to."
Không giống như trứng nhà bọn họ chỉ một miếng là có thể ăn hết.
Thẩm Mỹ Vân mơ hồ nói: "Cái này em lấy từ mẹ em, bà ấy đều để dành cho em những quả lớn."
Trên thực tế cũng không phải, vì những quả trứng này được lấy ra từ bong bóng, lúc trước Thẩm Mỹ Vân trữ hàng mua từ chợ sỉ để tích trữ trứng gà đó.
Lúc đó cô mua trứng ngoại chứ không phải trứng nội.
Trứng ngoại đương nhiên lớn hơn trứng nội là do gà kia lớn lên bằng thức ăn gia súc nếu xét về dinh dưỡng chắc chắn không bằng trứng nội.
Nhưng không thể chịu được. Những quả trứng này vừa rẻ vừa dễ mua.
Khi đó Thẩm Mỹ Vân có rất nhiều người đóng quân ở đó.
Thừa dịp Quý Trường Tranh không chú ý cô đã thay toàn bộ trứng trong nồi đất ở nhà bằng loại trứng này.
Nhưng cô không ngờ tới là Quý Trường Tranh không nhìn thấy nhưng lại bị Triệu Xuân Lan phát hiện.
Triệu Xuân Lan nghe Thẩm Mỹ Vân giải thích cũng không có suy nghĩ nhiều.
Cô ấy cảm thán một câu: "Cha mẹ em thực sự rất yêu em."
Để dành những quả trứng của mình và tặng những quả lớn cho con gái thành thật mà nói hầu hết các bậc cha mẹ bình thường đều không thể làm được.
Ngày nay, có rất nhiều người thích con trai hơn con gái. Hầu hết các bậc cha mẹ đều thích để dành trứng cho con trai về phần con gái ngay cả vỏ trứng cũng không nhìn thấy.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Cha mẹ em thương em."
Thấy nước trong nồi đang sôi cô đập hai quả trứng vào rồi nói với chị dâu: "Chị dâu Xuân Lan, nơi này giao cho chị."
Mặt nước sạch tiếp theo thật ra không cần hai người đều đợi ở đây.
Triệu Xuân Lan muốn dùng bếp của Thẩm Mỹ Vân nấu thêm một món ăn nhưng hiện tại Thẩm Mỹ Vân đã đưa cho cô ấy, cô ấy tự nhiên là ước gì.
"Được rồi được rồi, nhanh đi ăn đi."
Còn lẩu thì phải ăn lúc còn nóng nếu muộn thì sẽ không còn nữa.