Quý Trường Tranh nhớ kỹ món mọi người muốn ăn, rồi đi ra phía trước tìm nhân viên phục vụ báo tên món ăn, không lâu sau, đồ ăn đều được mang lên đầy đủ.
Mọi người bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Thẩm Mỹ Vân nếm thử một miếng dưa chuột trộn trước, chua chua cay cay, giòn ngọt ngon miệng rất sảng khoái, cô ăn một mạch vài miếng, cảm thấy nhiệt độ nóng nực trên người đều giảm bớt vài phần.
Quý Trường Tranh lại gắp cho cô một đũa thịt bò lạnh: "Thử cái này xem?"
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, thịt bò lạnh cũng không tồi, thịt bò tươi mới, kèm nước sốt chua cay, rất hợp để ăn cơm, gắp một miếng bỏ vào trong mì lạnh trộn lên, mùi vị cũng rất ngon.
Về phần thịt heo hầm cải trắng và đậu phụ, Thẩm Mỹ Vân không ăn nhiều, quá nóng, món này nhiều gia vị dầu mỡ, cô ăn không vô.
Cuối cùng, Thẩm Mỹ Vân ăn một chén mì lạnh, vài miếng thịt bò lạnh, với nửa dĩa dưa chuột.
Ngược lại, cô là người ăn ít nhất.
Sau khi ra khỏi tiệm cơm quốc doanh, Quý Trường Tranh đi theo Thẩm Mỹ Vân nhỏ giọng nói: "Không ngon bằng em làm."
Đúng là không ngon bằng Thẩm Mỹ Vân làm, bất kể là rau trộn, hay hoặc là bún thịt heo hầm kia, đều nhiều mùi tanh hơn, thiếu đi hương vị tươi ngon như Thẩm Mỹ Vân làm.
Thẩm Mỹ Vân cười anh: "Lời này không thể nói trước mặt đầu bếp, nếu không người ta sẽ không vui."
Quý Trường Tranh nói với vẻ tự đắc: "Anh nói sự thật."
*
Sau khi từ tiệm cơm quốc doanh về đến nhà, Thẩm Mỹ Vân đi nghỉ ngơi, toàn bộ đồ mang về đều giao cho Quý Trường Tranh thu dọn.
Cô ngủ cả một ngày, lúc này mới cảm thấy cả người đầy sức sống
Tham gia vào công việc ở trại chăn nuôi, hiện giờ trại chăn nuôi đã đi vào quỹ đạo, trái lại quản đốc như cô lại nhàn nhã.
Hơn nữa Miên Miên không ở nhà, kỳ nghỉ hè này cô cực kỳ thoải mái.
Ban ngày Quý Trường Tranh đi làm, cô ở nhà suy nghĩ món ăn, tôm sông xào, gà hầm nấm, thịt ba chỉ xào đậu cô ve, đủ loại tổ yến chưng, canh ngân nhĩ, nước đậu xanh.
Thay đổi đa dạng cách làm, một kỳ nghỉ hè trôi qua, Quý Trường Tranh bị Thẩm Mỹ Vân cứng rắn nuôi béo lên năm cân.
Chẳng qua là, Quý Trường Tranh có vóc dáng cao, gầy, cộng thêm cường độ huấn luyện cao, tăng năm cân cũng không thấy béo, ngược lại trông càng có cơ bắp mạnh mẽ hơn.
Cho dù là mặc quần áo cũng không che đi được.
Cuộc sống tốt hơn, khi Quý Trường Tranh huấn luyện cũng giống như sói, liên tiếp lập được hai chiến công hạng ba.
Lúc mọi người nghỉ ngơi đều nhắc tới.
"Quý Trường Tranh, đợt thăng chức đến cuối năm này, dù thế nào cũng là phó đoàn trưởng."
Đối mặt với lời khen của mọi người, Quý Trường Tranh cũng rất bình tĩnh: "Đến lúc đó mới biết."
Tin tức ở doanh trại, đương nhiên cũng truyền tới khu nhà dân.
"Mỹ Vân, Trường Tranh nhà em lập được hai chiến công hạng ba, nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, anh ấy sẽ thăng lên thành đoàn trưởng rồi."
"Đến lúc đó, em chính là người yêu của đoàn trưởng rồi."
Toàn bộ khu nhà dân, đoàn trưởng cũng không có mấy người, nếu Quý Trường Tranh được thăng lên sau đợt lần, vậy đây chính là đoàn trưởng trẻ tuổi nhất.
Thẩm Mỹ Vân đang giặt quần áo, nghe vậy, cô cười cười: "Không cần biết anh ấy là cái gì, chỉ cần là người yêu của tôi là được."
"Vậy nếu anh ấy là ăn mày thì sao."
Thẩm Mỹ Vân lạnh nhạt nói: "Vậy tôi chính là bà già ăn mày."
Lời này vừa nói ra, mọi người cười ha ha, Quý Trường Tranh từ bên ngoài trở về, cũng không nghĩ tới sẽ nghe được một câu như vậy.
Đối với Quý Trường Tranh mà nói, không thể nghi ngờ đây là lời tỏ tình hay nhất, sắc mặt anh bỗng chốc nhu hòa xuống.
Trong đáy mắt, có sự dịu dàng mà chính anh cũng không thể hóa giải.
Cuối năm.
Tin tức thăng chức ở doanh trại Mạc Hà, rất nhanh đã xuống tới, tất cả mọi người ngay lập tức tụ tập ở văn phòng sư đoàn trưởng Trương.