[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 1714 - Chương 1714: Ngày Thứ Một Trăm Chín Mươi Năm Xuyên Không 3

 Chương 1714: Ngày Thứ Một Trăm Chín Mươi Năm Xuyên Không 3 Chương 1714: Ngày Thứ Một Trăm Chín Mươi Năm Xuyên Không 3 Chương 1714: Ngày Thứ Một Trăm Chín Mươi Năm Xuyên Không 3

"Sao lại không giống nhau?" Miên Miên hỏi cho ra lẽ mới thôi: "Thím, điểm công thím kiếm không đủ để thím tự nuôi bản thân được sao? Hay là ăn chưa đủ no ạ?"

Mặc dù tính tình con dâu trưởng nhà họ Trần không được xem là tốt, nhưng cũng là một người thợ lành nghề, một người phụ nữ như cô ta, mà đi làm ở ngoài mỗi ngày vẫn kiếm được sáu bảy điểm công.

So ra chẳng hề thua kém bất kỳ công nhân khoẻ mạnh nào. Có mỗi một chuyện là ngày nào mở miệng, cũng chặt chém người khác như dao, cho nên ở nhà cũng không mấy dễ chịu.

Bị Miên Miên hỏi một lúc, con dâu trưởng nhà họ Trần lập tức hơi ngây người: "Đủ ăn rồi."

"Nhưng..."

"Không có nhưng đâu ạ." Giọng nói của Miên Miên mềm dịu ngọt ngào, nhưng lại cực kỳ chắc chắn.

"Nếu có thể tự nuôi sống bản thân, vậy thì cần gì lo không có ai thèm lấy mình chứ?"

"Lỡ như không ai thèm lấy, thì tự nuôi bản thân cũng rất được." Dù gì mẹ cũng luôn bảo ban như vậy.

Những lời chống đối đó khiến cho mọi người xung quanh đều yên lặng, con dâu trưởng nhà họ Trần ở trong cuộc cũng vậy, cô ta sững sờ hồi lâu mới phản bác: "Như thế là không đúng."

"Mọi người đều kết hôn đấy thôi, con gái lớn lên không có ai là không kết hôn cả, không kết hôn sẽ bị mọi người chê cười."

Miên Miên thấy hơi kỳ lạ: "Bị chê cười cũng đâu phải chuyện gì lớn, dù sao trên người cũng chẳng mất đi miếng thịt nào."

Con dâu trưởng nhà họ Trần cảm nhận được rằng dù cô ta có nói thế nào, cũng sẽ liên tục bị đáp trả, bèn không nói thêm nữa: "Đúng là đứa nhóc này đã bị mẹ cháu dạy hư rồi."

Miên Miên vốn hiền lành, lúc này lại khó chịu, lớn tiếng cãi lại: "Sao mẹ cháu lại dạy hư cháu được? Mẹ dạy cháu biết chữ, phân biệt đúng sai, cho cháu cơ hội đi học, để cháu mai sau có khả năng tự nuôi sống bản thân, không cần phụ thuộc vào bất kỳ ai, mẹ cháu là người mẹ tốt nhất thế giới này."

"Theo cháu thấy, thím mới dạy hư con ấy, rõ ràng hai chị Ngân Hoa và Ngân Diệp đều có thể có được cuộc sống tốt hơn, tại sao lại trói buộc họ ở góc bếp? Đi loanh quanh trong một mẫu đất vỏn vẹn ba phân?"

"Nói hay lắm!" Lão bí thư chi bộ đi ra, hô to một tiếng, nhìn cô con dâu trưởng đang đỏ mặt đến tận mang tai: "Thanh niên trí thức Thẩm dạy con giỏi thật đấy."

"Miên Miên mới chỉ là một cô nhóc, mà đã có chí hướng lớn như vậy." Lão bí thư chi bộ không phải kiểu người cổ hủ ngoan cố không chịu thay đổi, trái lại, ông ấy còn có thể tiếp nhận những điều mới mẻ nhanh hơn người khác.

Nghe vậy, con dâu trường bĩu môi: "Phụ nữ không ở trong bếp thì còn có thể làm gì được chứ? Sau này Ngân Hoa, Ngân Diệp tới nhà chồng, đến cả việc nấu cơm bếp núc bọn nhỏ cũng không làm được, còn không bị trả về sao?"

Chuyện này...

Giây phút đó, tự nhiên Miên Miên hiểu được những lời mẹ cô bé từng nói trước kia, là - bạn không bao giờ có thể đánh thức một người đang giả vờ ngủ.

Thím vốn là phụ nữ, nhưng lại tự coi thường chính mình, đây là quan niệm đã ăn sâu bám rễ, Miên Miên không thể nào thay đổi.

Cô bé chỉ đi tới trước mặt Ngân Hoa và Ngân Diệp, nhỏ giọng hỏi họ: "Còn các chị?"

Rõ ràng chỉ vỏn vẹn ba chữ.

Vậy mà Ngân Hoa và Ngân Diệp vẫn hiểu được: "Chị không thích nấu cơm." Ngân Diệp nói nhỏ: "Chị càng không thích chuyện trong lúc chị phải nấu cơm, A Ngưu và A Hổ được đi chơi."

Vừa nói xong, trong nhà lại càng thêm yên tĩnh.

"A Ngưu là con trai." Ba của A Ngưu vô thức phản bác lại.

"Con trai thì không cần phải nấu cơm sao ạ?"

Câu hỏi này quá thẳng thắn, lập tức xé nát bầu không khí hoà thuận tạm thời đầy giả tạo trong căn nhà này.

Ba của A Ngưu chính là cậu ba nhà họ Trần: "Con trai là trụ cột gia đình, chỉ cần ra ngoài đi làm kiếm tiền về nuôi gia đình là được."

Bình Luận (0)
Comment